Nếu các bác sĩ phủ nhận nhân vị dựa trên những khiếm khuyết thì họ sẽ vạch ranh giới ở đâu? Còn những khiếm khuyết nhẹ hoặc có thể sửa chữa được thì sao? Một bản tin ở Anh trích lời một người cha tên là David Wildgrove: “Người ta mạnh mẽ đề nghị chúng tôi nghĩ đến việc phá thai sau khi họ phát hiện con chúng tôi bị bệnh chân khèo”. Wildgrove kinh hoàng. Ông biết rằng bàn chân khoèo có thể dễ dàng sửa chữa được, thậm chí không cần đến phẫu thuật. (Nẹp và bó bột được sử dụng để đặt bàn chân vào đúng vị trí.) Những người nổi tiếng sinh ra với bàn chân khoèo bao gồm nhà thơ Lord Byron, diễn viên Dudley Moore và vận động viên trượt băng Kristi Yamaguchi, người giành huy chương vàng Olympic năm 1992.
Tuy nhiên, một nghiên cứu năm 2006 cho thấy ở Anh ngày nay những đứa trẻ có bàn chân khoèo thường xuyên bị phá thai. Con trai của Wildgrove không phải là một trong số họ: “Chúng tôi đã phản đối, chân của con tôi đã được điều trị, và bây giờ con tôi có thể chạy và chơi bóng với những đứa trẻ khác.”24
Cũng có những trường hợp đau lòng về những đứa trẻ được sinh ra còn sống sau khi phá thai. Trong vụ án khét tiếng hiện nay Floyd v. Anders, một cậu bé sống sót được 21 ngày sau khi phá thai. Tuy nhiên, một thẩm phán liên bang nói rằng vì người mẹ đã quyết định phá thai nên “thai nhi trong trường hợp này không phải là một người mà luật pháp tiểu bang có thể bảo vệ.”25 Vì vậy, một đứa trẻ sống sót sau ca phá thai 21 ngày “không phải là người/nhân vị,” cũng không được luật pháp tiểu bang bảo vệ.
Khi cảnh sát đến phòng khám phá thai của Kermit Gosnell ở Philadelphia, họ phát hiện ra một cảnh tượng kinh hoàng về những đứa trẻ đã chết, nhiều em trong số đó sinh ra còn sống và sau đó bị cố ý giết chết bằng cách dùng kéo “cắt ngang” tủy sống. Nhưng cảnh sát đã được giám sát viên phòng khám bệnh nói rằng điều tra phá thai không phải là việc của họ. Giám sát viên rõ ràng cảm thấy rằng ngay cả khi quá trình phá thai có kết quả là một một đứa trẻ sống ra đời, nó cũng không được bảo vệ về mặt pháp lý dưới bất kỳ hình thức nào. (Gosnell sau đó bị kết tội giết người cấp độ 1.)26
Như người viết chuyên mục George Will đã quan sát một cách sâu sắc rằng, bằng cách từ chối bảo vệ một đứa trẻ được sinh ra còn sống trong một vụ phá thai bất thành, luật pháp cơ bản nói rằng mục tiêu không chỉ là chấm dứt thai kỳ mà là tuyên bố, “Nếu bạn trả tiền cho việc phá thai, bạn sẽ có một đứa bé đã chết.”27
Bài học là bất kỳ định nghĩa nào về nhân vị mà không cân nhắc đến căn tính con người đều mang tính chủ quan và tùy tiện. Tệ hơn nữa, những định nghĩa vô căn cứ này có những hậu quả sinh-tử. Khi các nhà đạo đức học tuyên bố rằng ai đó không phải là người, thì các bác sĩ và thẩm phán sẽ từ chối sự bảo vệ pháp lý của họ. Do đó, mạng sống con người không còn là bất khả xâm phạm nữa.
Nữ diễn viên Scarlett Johansson đã tuyên bố rằng phá thai không còn chỉ là “vấn đề về quyền của phụ nữ” nữa, mà đã trở thành “vấn đề về nhân quyền”.28 Tuy nhiên, đó là một quyền con người lạ lẫm để biện minh cho việc giết người.
Những lập luận bảo vệ việc phá thai hạ thấp thân xác xuống mức độ hạ đẳng, thấp hơn nhân vị. Những lập luận này tầm thường hóa thân xác, biến nó thành một dạng nguyên liệu thô có thể được mày mò, thao túng, thử nghiệm hoặc phá hủy mà sẽ không gây hậu quả về mặt đạo đức. Họ hạ giá sự sống con người thành những tính toán vị lợi, cân nhắc chi phí và lợi ích thực tế. Như Klusendorf viết, nếu thai nhi không phải là người thì việc giết chúng gần như vì bất kỳ lý do gì “không đòi hỏi sự biện minh nào hơn việc nhổ răng.”29 Tại các phòng khám của Tổ chức Planned Parenthood, các bộ phận của đứa trẻ bị phá thai không được coi là gì khác hơn là mô để nghiên cứu, hoặc rác để nhặt những thứ có thể bán được rồi vứt đi.30
Sự phát triển của siêu âm đã làm thay đổi cuộc tranh luận vì người ta có thể quan sát thai nhi trong giai đoạn đầu. Những hình ảnh này đã làm thay đổi suy nghĩ của nhiều người. Tuy nhiên, không phải hết thảy mọi người đều thay đổi suy nghĩ. Trong các cuộc phỏng vấn trên phương tiện truyền thông, tôi thường được hỏi làm sao người ta có thể nhìn một em bé trong bụng mẹ, vung chân, mút ngón tay mà vẫn nói: “Không, không phải là con người”. Câu trả lời của tôi là: “Bạn đang chứng kiến sức mạnh của một thế giới quan. Một khi ai đó đã chấp nhận thế giới quan hai tầng, họ xem đứa bé chỉ là một sinh vật, một mảnh vật thể, không có giá trị và không có quyền được bảo vệ.”
Sử dụng ngôn ngữ học thuật hơn, Leon Kass, cựu chủ tịch Hội đồng Đạo đức Sinh học của Tổng thống/ President’s Council on Bioethics, cho biết quan điểm hai tầng “thiết lập một cách nhị nguyên khái niệm ‘tính nhân vị’ đối lập với tự nhiên và thân xác” và do đó “nó không có cái nhìn công bằng đối với thực tế cụ thể của đời sống có thân xác của chúng ta.”31 Đạo đức Kitô giáo bác bỏ thuyết nhị nguyên và công nhận phẩm giá của chúng ta như những tồn hữu có thân xác.
24. Lois Rogers, “Babies with Club Feet Aborted,” The Sunday Times (May 28, 2006).
25. Floyd v. Anders, 444 F. Supp. 535, at 539 (1977).
26. “Abortion Doctor Kermit Gosnell Convicted of First-Degree Murder,” U.S. News, May 13, 2013.
27. George Will, “Johns Hopkins’s and Planned Parenthood’s Troubling Extremism,” Washington Post, April 5, 2013.
28. Quoted in Melanie Hunter, “Scarlett Johansson: ‘Abortion is a Human Rights Issue,’” CNS News, October 18, 2016. See the response by J. Richard Pearcey, “Scarlett Johansson’s Non-Inclusive, Blood-Stained ‘Human Right,’” CNS News, October 19, 2016.
29. Scott Klusendorf, “How to Defend Your Pro-Life Views in 5 Minutes or Less,” Life Training Institute, http://prolifetraining.com/resources/five-minute-1/.
Còn những trường hợp ngoại lệ phổ biến nhất, như hiếp dâm và loạn luân thì sao? Hãy nghĩ thế này: Một đứa trẻ phải chịu án tử hình vì tội ác của người cha nó không? Hơn nữa, nghiên cứu cho thấy 75–80% phụ nữ mang thai sau khi bị cưỡng hiếp chọn giữ lại đứa con của mình thay vì phá thai. Tại sao? Vì phá thai không xóa được vết thương do bị hiếp dâm. “Đó là một tổn thương cộng thêm vào đối với người phụ nữ, và do đó, nó càng làm trầm trọng thêm hơn là làm dịu đi vết thương do bị cưỡng hiếp.” Isabell, “How a Formerly Pro-Choice Nursing Instructor Discusses Abortion.”
Hai nạn nhân bị hiếp dâm giải thích lý do tại sao họ đã chọn để giữ đứa con. Một người cho đứa con của mình làm con nuôi và người kia giữ đứa con của cô ấy lại. Crystal Blount, “Tôi có thai ở tuổi 14 sau khi bị cưỡng hiếp. Nếu bạn nghĩ lẽ ra tôi nên phá thai thì hãy cân nhắc điều này”, Life News, ngày 14 tháng 5 năm 2015; Jennifer Christie, “Con trai tôi được sinh ra trong vụ hiếp dâm, nhưng sự sống của nó có phẩm giá và mục đích,” Live Action News, ngày 3 tháng 4 năm 2016.
30. Xem các video sản xuất ngầm do Center for Medical Progress tại http://www.centerformedicalprogress.org/cmp/investigative-footage/. Tổ chức Planned Parenthood tuyên bố họ không bán các bộ phận cơ thể của thai nhi để kiếm lời mà chỉ tính “phí xử lý”. Tuy nhiên, phí xử lý cao đến mức hoạt động này đã trở thành nguồn thu sinh lợi cho tổ chức.
31. Leon Kass, Life, Liberty, and the Defense of Dignity: The Challenge for Bioethics (San Francisco: Encounter Books, 2002), 17. See also page 286.
Leave a Reply