Dĩ nhiên, danh sách 31 thuật ngữ về cách thể hiện giới của thành phố New York có thể sẽ tiếp tục mở rộng. Hợp lý mà nói, có thể tồn tại vô số giới tính. Tại sao? Bởi vì đó là một khái niệm chỉ liên quan đến cảm xúc bên trong, không liên quan gì đến bất kỳ đặc điểm thân xác nào.
Vì vậy, các chính sách liên quan đến chuyển giới đang dẫn chúng ta một cách không thể tránh khỏi đến quan điểm hậu hiện đại về bản dạng tâm sinh dục. Trong cuốn sách có ảnh hưởng của mình, “Gender Trouble” (tạm dịch “Vấn đề Giới tính”), Judith Butler cho rằng giới tính không phải là một thuộc tính cố định mà là một biến số tự do, thay đổi theo sở thích cá nhân. Giới tính là một “thứ hư cấu,” một “lời bịa đặt,” một “ảo tưởng” có thể được tạo ra và tái tạo theo ý muốn. Quan điểm này đã được gọi là quan điểm tính dục theo góc nhìn hậu hiện đại – “pomosexual” (pomo là viết tắt của hậu hiện đại trong postmodernism).22
Vậy quan điểm pomosexual (không xác định xu hướng tính dục) có ý nghĩa gì trong thực tiễn? Một nhà trị liệu tâm lý viết trên một tạp chí dành cho “người thiểu số giới và tính dục” giải thích rằng mọi người “không muốn gò mình vào bất kỳ khuôn mẫu nào — cho dù là đồng tính, dị tính, đồng tính nữ, hay song tính.” Họ muốn được tự do thay đổi suy nghĩ của mình. Bài viết này được dành cho những người đã công khai bản dạng của mình và nghĩ rằng họ đã khám phá ra danh tính thật của mình, nhưng sau đó lại bị thu hút bởi các mối quan hệ dị tính. “Vậy tôi là gì?” họ hỏi. Đừng lo, tác giả nói. “Chúng ta đang chứng kiến sự thách thức với cách suy nghĩ hiện đại cũ là ‘Đây là tôi, và chấm hết’ và chuyển sang phiên bản hậu hiện đại, ‘Đây là tôi ngay lúc này.’”23
Khi giới tính bị tách rời khỏi sinh học, nó trở thành thứ mà chúng ta có thể lựa chọn — và vì vậy cũng là thứ mà chúng ta có thể thay đổi.
Sử dụng phép ẩn dụ thế giới quan hai tầng của chúng ta, giới tính đã trở thành một khái niệm ở tầng trên hậu hiện đại — không thể xác định, dễ điều khiển, linh hoạt, và không còn liên kết với bất kỳ thực tế sinh học nào ở tầng dưới. Giới tính không còn liên quan đến việc có cơ thể nam hay nữ. Như Butler viết, khi “giới tính được lý thuyết hóa như hoàn toàn độc lập với giới tính sinh học, chính giới tính trở thành một thứ tạo tác tự do trôi nổi, với hệ quả là nam giới và sự nam tính có thể dễ dàng là dấu hiệu của một cơ thể nữ như cơ thể nam, và nữ giới và nữ tính dễ dàng ám chỉ cơ thể nam như cơ thể nữ.”24
Những người vẫn giữ tư duy hiện đại cho rằng xu hướng tình dục là tự nhiên. Nhưng các nhà hậu hiện đại cho rằng không có gì là tự nhiên — rằng tình dục là một sự cấu trúc xã hội.25
Trong phần giới thiệu, chúng ta đã thấy rằng sự phân tầng giữa thân xác/nhân tính xuất phát từ cùng một nguồn như sự phân tầng giữa thực tế/giá trị. Vì vậy, không có gì ngạc nhiên khi có một sự tương đồng: Đầu tiên, giá trị được tái định nghĩa là những vấn đề của sự lựa chọn cá nhân chủ quan, tách rời khỏi thực tế, và bây giờ giới tính cũng đã được tái định nghĩa theo cách tương tự.
Như thường lệ, những người trẻ là những người đầu tiên tiếp thu các ý tưởng mới. Một cuộc khảo sát của Fusion năm 2015 cho thấy phần lớn thế hệ Y tin rằng giới tính là linh hoạt.26 Một bài báo của tạp chí World nói rằng ý tưởng này “được coi là giải phóng, một cách để kiểm soát danh tính của bản thân, thay vì chấp nhận cái đã được ‘ấn định’ bởi văn hóa.” Ở một số phòng khám đại học, “sinh viên không còn phải đánh dấu ‘nam’ hay ‘nữ’ trên các mẫu đơn y tế của họ nữa. Thay vào đó, họ được yêu cầu ‘mô tả lịch sử bản dạng giới của bạn.’”27
Nghĩa là, những bản dạng giới nào mà bạn đã dùng để định nghĩa bản thân trong suốt cuộc đời mình? Chúng có thể thay đổi.
Đây không phải là một ý tưởng bên lề. Nó đã trở thành tư tưởng chủ đạo. Hầu như tất cả các chương trình giáo dục giới tính ở Mỹ đều học hỏi từ Hội đồng Thông tin và Giáo dục Giới tính Hoa Kỳ (SIECUS). Những tuyên bố của SIECUS tạo thành quan điểm “chính thức.” Và SIECUS nói gì? “Bản dạng giới đề cập đến cảm nhận nội tâm của một người về việc mình là nam, nữ, hoặc là sự kết hợp của cả hai,” và “sự hiểu biết của mọi người về bản dạng giới của họ có thể thay đổi trong suốt cuộc đời.”28
Một chương trình của NPR giới thiệu những sinh viên đã chấp nhận khái niệm hậu hiện đại về bản dạng giới, và họ giải thích họ thích được gọi bằng đại từ nào. Tại một trường đại học, người dẫn chương trình radio nói rằng, “mọi thứ linh hoạt đến mức bạn có thể tự tạo ra một đại từ mới cho từng sự kiện khác nhau.” Bạn có thể đi ăn trưa với đại từ “anh ấy,” sau đó đi học với đại từ “cô ấy.” “Chúng tôi đã gặp các học sinh trung học nói rằng… Tôi bác bỏ nhị phân giới tính vì nó là một động thái áp bức của nền văn hóa thống trị.”29
Quan điểm hậu hiện đại này đang lan truyền đến những độ tuổi nhỏ hơn. Một bà mẹ của một đứa trẻ 12 tuổi đã nói với các phóng viên rằng, “Một số ngày Annie là con gái, một số ngày Annie là con trai, và một số ngày thì Annie là cả hai.” Khi hai mẹ con đi mua sắm cho lễ tốt nghiệp của Annie, họ đã mua cả váy lẫn bộ vest vì họ không chắc chắn đứa trẻ sẽ nghiêng về giới tính nào trong buổi tối hôm đó. Bài báo giải thích rằng, “Annie tin rằng giới tính là một đặc điểm tâm lý hơn là một đặc điểm thể chất.”30 Giới tính đã trở thành một đặc điểm hoàn toàn về mặt tinh thần, không có cơ sở trong thực tế thể chất.
22. Butler, Gender Trouble, passim; Carol Queen and Lawrence Schimel, eds., PoMoSexuals (San Francisco: Cleis Press, 1997).
23. Được trích dẫn trong Linda Markowitz, “A Different Kind of Queer Marriage,” Utne Reader, September/October 2000. Markowitz viết
Trong nhiều năm, những người đồng tính nữ, đồng tính nam, và song tính đã lặp đi lặp lại câu: "Tình yêu là tình yêu, bất kể đến từ cơ thể nào, và chúng ta đáng có quyền bình đẳng." Nhưng sự "linh hoạt" mới của bản dạng tình dục khiến chúng ta rơi vào trạng thái rối loạn ngôn ngữ. Liệu một người đàn ông đồng tính đã công khai, sau đó kết hôn với một người phụ nữ, có nên tiếp tục gọi mình là đồng tính không? Một người đồng tính nữ đã công khai, sau đó kết hôn với một người đàn ông, có nên tiếp tục gọi mình là đồng tính nữ không? Thế hệ mới này của những người thuộc cộng đồng người thiểu số về giới và tính dục đang vật lộn với việc xác định cách gọi bản thân, và cộng đồng đồng tính nam và đồng tính nữ có những phản ứng mạnh mẽ, bất kể họ chọn nhãn nào cho mình.
24. Butler, Gender Trouble, 9.
25. Các nhà hoạt động đồng tính đã tranh luận về câu hỏi này trong một thời gian dài, sử dụng các thuật ngữ "chủ nghĩa bản chất" (essentialism) và "chủ nghĩa kiến tạo" (constructivism). Chủ nghĩa bản chất xem bản dạng tình dục như một sự thật tự nhiên, là một bản chất vốn có, không thay đổi và gắn liền với sinh học. Trong khi đó, chủ nghĩa kiến tạo coi bản dạng tình dục như một sự thật xã hội, là sản phẩm của văn hóa và môi trường xã hội. Về bản tóm lược, đọc Gayle Madwin, “What Is the Difference between Essentialist and Social Constructionist Techniques for Fighting Homophobia?” http://www.queerbychoice.com/essentialism.html.
26. Jorge Rivas, “Half of Young People Believe Gender Isn’t Limited to Male and Female,” Fusion, February 3, 2015.
27. Gene Edward Veith, “Identity Crisis: College Adminstrators Encourage Some Students to Rebel against Their ‘Assigned’ Gender Roles,” World, March 27, 2004.
28. SIECUS, “Guidelines for Comprehensive Sexuality Education,” 3rd ed., http://www.siecus.org/_data/global/images/guidelines.pdf, italics added.
29. Margot Adler, “Young People Push Back Against Gender Categories,” NPR, July 16, 2013.
30. Lucy Mae Beers, “‘Some Days Annie Is a Girl, Some Days Annie Is a Boy and Some Days She’s Both’: The 12-Year-Old Whose Gender Changes on a Daily Basis Depending on How They Feel,” Daily Mail,March 23, 2016.
Leave a Reply