Có lời nói dối nào mà chúng ta tự lừa gạt bản thân mình nhiều hơn câu nói đó? Chắc chắn là bạn chưa bao giờ cảm thấy cần phải tra từ điển tìm định nghĩa của chữ “ổn”. Nhưng đây là định nghĩa của nó: “tốt, hoặc khỏe mạnh: không bị ốm hay bị thương.” Lần cuối cùng bạn cảm thấy như vậy là khi nào? Nếu chúng ta thành thật với chính mình, thì có lẽ đã khá lâu rồi. Tuy nhiên, thừa nhận điều này khó hơn nhiều so với việc che giấu nó đằng sau những từ như là “ổn”.
Tất cả chúng ta đã làm điều đó theo cách riêng của mình. Bởi vì chúng ta không muốn đối diện với một tình huống cụ thể nào đó – hoặc những ký ức về nó – chúng ta trốn tránh. Chúng ta lao vào những thứ đơn giản như ăn uống và mua sắm hoặc nghiêm trọng như ma túy, rượu hoặc những mối quan hệ không tình yêu. Theo thời gian, những giải pháp tạm thời đó trở thành những cái nạng vĩnh viễn mà chúng ta phải vịn vào để đối phó với cuộc sống. Chúng ta bám lấy chúng vì chúng ta muốn dừng lại nỗi ám ảnh, dù chỉ trong giây lát nỗi đau của sự vô dụng và cảm giác bất lực. Để rồi theo thời gian, những lời an ủi giả tạo đó trở thành liều thuốc gây nghiện.
Bởi vì tôi không biết làm sao với khối hành trang nặng nề từ quá khứ của mình, nên là những cơ chế đối phó tạm thời đó trở thành vòng luẩn quẩn đối với tôi. Tôi ghét ở một mình và lên giường lúc đêm khuya vì dường như sự im lặng luôn gào thét lên sự thật ấy. Tôi cảm thấy mất phương hướng, và cách giải quyết duy nhất mà tôi biết là tự đánh lạc hướng chính bản thân mình.
Mặc dù vậy, tính cách thể hiện ra bên ngoài của tôi có thể đánh lừa bất cứ ai. Cuộc sống của tôi giống như một màn trình diễn cho người khác xem, và những nụ cười của tôi chẳng qua chỉ là một lớp ngụy trang. Tuy nhiên, chiếc mặt nạ này chỉ làm cho những cảm giác sâu thẳm bên trong tôi không được lộ ra. Tôi muốn được yêu vì bộ mặt thật đằng sau lớp mặt nạ ấy, nhưng lại quá sợ hãi để từ bỏ lớp hóa trang ấy.
Cuối cùng tôi cũng nhận ra lý do tại sao tôi lại bám vào lời nói dối tôi “ổn” một cách tuyệt vọng như thế. Bởi vì tôi tin rằng việc không ổn là không thể chấp nhận được. Bạn phải giữ dáng vẻ tôi ổn. Bạn không thể sụp đổ. Rồi sau tất cả mọi thứ, người khác sẽ nghĩ gì?
Nhưng sự thật là: Bạn không hề ổn, tôi cũng vậy, và điều đó không sao cả. Hãy bỏ qua kỳ vọng lố bịch rằng cuộc sống của chúng ta phải như một bức ảnh được chỉnh sửa trên các trang mạng xã hội. Thay vì cố gắng nhào nặn hình ảnh của chúng ta trước công chúng để phù hợp với tiêu chuẩn hoàn hảo không có thật, chúng ta hãy thừa nhận sự đổ vỡ của bản thân mình và tiến về phía trước để xây dựng một cuộc sống tốt đẹp đúng nghĩa.
Leave a Reply