Tôi đã nói trong phần 1 của bài viết rằng gốc rễ của thu hút đồng giới (THĐG) là sự khao khát tương tự khao khát gốc rễ của sự thu hút khác giới: khao khát yêu và được yêu. Chính Chúa đặt khao khát này để liên kết chúng ta và như Martha nói, nó là điều tốt. Nhưng cũng như mọi sự tốt lành có ngày kết thúc, cách chúng ta đạt tới kết quả tốt lành quan trọng.
Giáo hội Công giáo dạy chúng ta rằng trong khi sự thu hút đồng giới không tự nó là tội, mối quan hệ đồng tính luyến ái không bao giờ nằm trong kế hoạch của Chúa cho chúng ta. Vậy nó là gì? Theo trải nghiệm của tôi, cũng như của Melinda Selmys và những người khác đề nghị, hôn nhân có lẽ là lời Chúa mời gọi hơn bạn nghĩ. (Tôi muốn nói đến hôn nhân khác giới theo truyền thống không phải là hôn nhân với người đồng tính). Một người được gọi mời kết hôn hay không sẽ phụ thuộc vào việc liệu THĐG của họ là do sự thương tổn gây nên hay do bẩm sinh hơn. Đối với những người mà THĐG của họ là do bởi sự lạm dụng hay một nỗi đau đớn sâu thẳm nào khác, việc chữa lành tâm lý và cảm xúc có thể khiến việc tham gia vào mối quan hệ vợ chồng vẫn là một điều có thể.
Chứng cứ cũng cho rằng có một dãy loại của THĐG, với đàn ông có sự thu hút rõ ràng là với người đồng tính, và có những người nữ gần hơn với phía những người thích giao hợp với người khác giới. Đây có lẽ là lý do tại sao có nhiều nữ hơn nam của những người có THĐG có thể tiến tới và duy trì hôn nhân. Tôi là một ví dụ sáng giá về điều đó và tôi đã nói chuyện với nhiều phụ nữ THĐG, trong khi họ vẫn cảm nghiệm cơn cám dỗ, nó không cản trở khả năng của họ để kết nối với người chồng về thể lý và cảm xúc. Nhiều người bình luận bài viết chứng tá đầu tiên của tôi đã có một kết hôn hạnh phúc dù đã có lịch sử của các mối quan hệ đồng tính.
Nhưng còn đối với những người mà tin rằng họ được “sinh ra với” THĐG thì sao? Những người đàn ông và phụ nữ mà thấy những quan hệ thể xác với những người khác giới thì ghê tởm thì sao? Rõ ràng, hôn nhân không phải là một lựa chọn cho những người này và không đúng khi khuyên họ nên kết hôn. Quá nhiều người Kitô hữu- ngay cả một vài người với THĐG – nghĩ rằng hôn nhân là một “sự chữa lành” cho THĐG. Nếu như tôi, THĐG của bạn có nguồn gốc từ một vết thương cảm xúc sâu, tình yêu của bạn đời có thể giúp chữa lành một vài vết thương đó với thời gian. Nhưng đối với bất cứ sự chữa lành nào xảy ra, tình yêu của bạn và sự thu hút của bạn đối với người bạn đời của bạn phải vượt xa sự thu hút của bạn đối với mọi người khác. Cuộc hôn nhân của tôi diễn ra dù THĐG vì tình yêu của tôi đối với chồng tôi che khuất hoàn toàn sự thu hút tình dục thỉnh thoảng và thoáng qua mà tôi có với phụ nữ nói chung.
Tuy vậy, không phải bổn phận của chồng tôi để chữa tôi khỏi những vết thương mà đưa tôi đến THĐG; mà là công việc của Chúa. Khi tôi vũng vẫy chống cự, tôi dâng Chúa sự yếu đuối của tôi, Ngài trao cho tôi chính sức mạnh của Ngài để tôi chế ngự được nó. Nó là điều không công bằng để đặt trách nhiệm chữa lành những vết thương của tôi lên anh ấy, cũng như không công bằng cho những người chồng và vợ bị cám dỗ không chung thủy mong bạn đời của họ giữ họ khỏi lạc lối. Chỉ có một Đấng chữa lành, và đó không phải người bạn đời của bạn.
Tôi đã đi đến sự tin tưởng rằng những người THĐG thì không được mời gọi sống đời hôn nhân, Chúa có một kế hoạch vô song và sâu sắc… một kế hoạch mà vẫn đưa đến một sự kết nối huy hoàng, không chỉ là sự liên kết vợ chồng. Sex, mớ rối ren mật thiết nhất của con người nơi chúng ta yêu và được yêu sâu sắc nhất, được dự định là một thưởng thức của nước trời trước thời hạn. Nhưng một khi chúng ta trong thiên đàng, chúng ta không cần quan hệ tình dục hay hôn nhân nữa, Đức Giê-su đã nói, vì chúng ta sẽ thấy Chúa mặt giáp mặt. Chúng ta sẽ không cần hôn nhân để là “dấu chỉ” đến cùng đích của chúng ta – liên kết với Chúa – vì chúng ta sẽ được sống trong thực tại của liên kết đó. Và luôn luôn, thực tại đó sẽ dồi dào không thể tưởng tượng được, đẹp hơn, thỏa măn hơn cả cái tốt nhất của nó trên thế gian.
Trong thế giới của chúng ta, nơi mà việc tìm thấy “bạn tâm giao” của bạn được xem là mục tiêu cao nhất về những trải nghiệm của loài người, thật khó để người ta thậm chí nghĩ Chúa có thể mời một số cá nhân sống sự liên kết mật thiết với Ngài – tách biệt khỏi những quan hệ lãng mạn – ở đây và bây giờ, trong cuộc sống này. Tuy nhiên điều này là sự thật. Chúa mong muốn những cá nhân này trong một sự mật thiết với Ngài trước khi vào nước trời, không chỉ vì lợi ích của chính họ mà là một dấu hiệu cho thế giới rằng sự liên kết với Chúa là vận mệnh cuối cùng của chúng ta. Thiên hướng sống đời tu sĩ (tất cả tu sĩ không chỉ các cha và các sơ) là một ơn gọi như thế, và đời sống độc thân cũng vậy. Với ngoại lệ có lẽ là đời sống chiêm niệm (dòng kín), người độc thân có sự tự do nhất để nuôi dưỡng sự mật thiết với Chúa.
Những người độc thân đi theo lời kêu gọi của Chúa đến sự mật thiết này thì được đặc ân lớn. Tôi may mắn biết một người phụ nữ như thế, đó là mẹ đỡ đầu của một trong những đứa con của tôi. Cô ấy trong tuổi 40, có nhiều bạn trong nam giới, vẫn tìm kiếm sự liên kết với Chúa trên tất cả những mối quan hệ trần tục. Điều này rõ ràng khi nói chuyện với cô ấy rằng mối quan hệ của cô với Chúa thì dồi dào hơn và thân thiết hơn so với điều tôi có thể nuôi dưỡng với Chúa trong cuộc sống bận rộn là một người vợ và người mẹ của tôi. Cô ấy được kéo đến sự mật thiết với Chúa ngay lúc này, thay vì như tôi đợi đến khi chết đi để được sự liên kết hoàn thiện hơn đó. Nhìn thấy điều đó thật đẹp và đôi khi tôi nghĩ rằng tôi thậm chí ghen tị với cô ấy.
Một vị thánh (tôi không thể nhớ vị thánh nào) đã từng hỏi Chúa Giê-su tại sao Ngài không mời gọi nhiều tâm hồn hơn đến với sự mật thiết hơn với Ngài. Câu trả lời của Ngài là, “Lúc nào ta cũng làm vậy nhưng họ từ chối”. Lý do mà người ta khó chấp nhận rằng THĐG là một rối loạn là vì họ không thể tưởng tượng một Thiên Chúa yêu thương lại cho phép một số người bị quá đau thương để họ phải cô đơn và sầu khổ nếu họ chọn để là người Công Giáo trung tín. Nhưng nếu như Chúa cho phép thu hút đồng tính như một phương cách để dành riêng những tâm hồn cho chính Ngài thì sao? Dù sao đi nữa, Chúa cho phép những giao hợp khác giới bị tổn thương hay thậm chí sinh ra với khuynh hướng đặc biệt hướng về tội vì chỉ qua sự yếu đuối của chúng ta, sự tan vỡ cuả chúng ta, chúng ta có thể thừa nhận chúng ta cần Ngài. Không hề là một nỗi đau đáng hổ thẹn, ngược lại là khác THĐG như là một dấu chỉ cho thấy linh hồn đó được Chúa dành riêng ra, được trù định cho một liên kết sâu sắc và hiếm có với Ngài bắt đầu không phải ở nước trời mà ở đời sống này. Nếu Chúa chỉ cho phép sự đau đớn để mang đến cái tốt hơn, thì điều gì có thể tốt hơn là chỉ dẫn tâm hồn đó để nó được kéo lại Ngài trước hết?
Nhiều tín hữu thấy THĐG như một rối loạn đáng thương và tin rằng nó làm người này ghê tởm đối với Chúa. Hãy hình dung vào nước trời chỉ để khám phá nó là người đồng tính mà Chúa thiên vị cách đặc biệt.
Không ai nói rằng sẽ không có đấu tranh.. đấu tranh dữ dội đối với một số người. Đối với tâm hồn chọn để giữ sự trung thành với Chúa và kiêng cữ sự liên kết trần tục với người khác cùng giới, quá trình phát triển trong mối quan hệ của họ với Chúa sẽ gần như chắc chắn sẽ trang bị đầy cám dỗ và những khó khăn. Nhưng khi đó trong hôn nhân, nó là sự đấu tranh mà làm củng cố hơn mối quan hệ và theo thời gian kéo cặp vợ chồng lại gần nhau hơn. Tất nhiên nó sẽ rất khó khăn; bất cứ gì có ý nghĩa đều vậy. Nhưng người mà lao mình vào cánh tay Chúa khi đối mặt với sự yếu đuối của bản thân sẽ không bao giờ bị bỏ rơi
Dorothy Day chọn làm người mẹ đơn thân sống dựa theo lại lời dạy của Giáo hội. Bà chọn Chúa trên mối quan hệ trần tục thân thiết nhất của bà, làm mình trở thành mẫu gương cho nhiều người với THĐG những người cũng mong muốn trung thành trong đời sống đức tin.
Người tham gia vận động công lý xã hội Dorothy Day có lẽ hiểu hơn ai hết nhưng hy sinh đòi hỏi việc lựa chọn Chúa trên những mối quan hệ trần tục; tháng 12 năm 1928, bà đã li dị với Forster Batterham, cha của con gái duy nhất của bà, Tamar, để trở thành một người Công giáo trung tín. Gần cuối đời bà, sau khi hàng chục năm sống tiết hạnh với Chúa như người bạn quan trọng nhất của mình, bà đã viết:
“Trước hết, khi Chúa đòi hỏi những lớn lao của chúng, những hy sinh lớn, Ngài đã dự định để thực hiện những điều lớn lao với chúng ta; dù chúng sẽ vẻ nhỏ bé, chúng sẽ là cái quan trọng nhất. Ai biết được quyền năng của Thần Khí. Thứ hai, khi chúng ta được yêu cầu để thể hiện tình yêu của chúng ta cho Chúa, khao khát của chúng ta đối với Ngài, khi Ngài hỏi chúng ta như Chúa Giê-su hỏi Phê-rô, ‘Con có yêu mến Thầy không?’ Chúng ta phải chứng minh điều đó. ‘Con có yêu mến Thầy hơn các anh em này, hơn bất kỳ những tình bạn nào, hơn bất kỳ tình yêu con người nào không?’ Không phải Ngài đang đòi hỏi chúng ta yêu Ngài hơn những thứ tục tĩu và xấu xa, ma túy và rượu bia và sự trụy lạc. Ngài đang đòi hỏi chúng ta yêu Ngài hơn tất cả mọi vẻ đẹp và tất mọi sự đáng yêu mến. Trên mọi tình yêu khác”.
Không nhiều người với THĐG sẽ chọn Chúa trên những mối quan hệ trần tục, đặc biệt với hôn nhân đồng giới hợp pháp hóa những liên kết đồng tính luyến ái. Nhưng Đức Giê-su luôn cảnh báo chúng ta rằng “Cổng vào sự sống thì hẹp và ít ai sẽ tìm thấy nó” Đối với số ít những người tìm thấy nó, xin Chúa ban thưởng cho sự trung thành của bạn với sự can đảm, niềm vui, bình an và sự mật thiết mà thế giới này không thể hiểu thấu được. Cầu Chúa chúc lành cho các bạn.
Chuyển ngữ từ I’m Catholic. I’m Gay. Now What? (Part 2)
Leave a Reply