Chúng ta được mời gọi để yêu như Thiên Chúa yêu. Chúng ta không được dựng nên để chế ngự hay đàn áp hay sử dụng lẫn nhau. Chúng ta được mời gọi để tôn trọng lẫn nhau vì chúng ta được dựng nên trong hình ảnh Thiên Chúa. Và Thiên Chúa đã “đóng ấn” ơn gọi để yêu này ngay trên chính thân xác nam và nữ. Sự nên một của người nam và nữ trong tình yêu hôn nhân, thực sự đã được Thiên Chúa thiết kế để là dấu chỉ cho sự kết hợp với Thiên Chúa với loài người trong Đức Kitô và với nhau trên thiên đàng. Dĩ nhiên sự kết hợp trên thiên đàng không như sự kết hợp tình dục của hôn nhân ở dưới đất này. Trên thiên đàng, sự kết hợp của chúng ta với Thiên Chúa là sự kết hợp hoàn hảo, vĩnh cửu mà bí tích Hôn nhân là dấu chỉ, như cái bóng so với mặt trời làm nên cái bóng.
Ơn gọi để kết hợp với nhau trong tình yêu được ghi chép trong sách Sáng Thế, cuốn sách đầu tiên của Kinh Thánh. Ở đó, chúng ta nghe về dự định nguyên thủy của Thiên Chúa cho Adam và Evà. Thiên Chúa không muốn Adam (loài người mà Adam là người đại diện) ở một mình. Ngài dựng nên loài người có nam có nữ, trần truồng nhưng không xấu hổ để khi Adam nhìn vào thân xác của Evà, và Evà nhìn vào thân xác của Adam, họ nhận ra ngay dự định của Thiên Chúa cho con người: người nam sẽ rời bỏ cha mẹ và gắn bó với vợ mình (Sáng Thế 2:24); họ được gọi để có con cái để tiếp tục sự sống.
Qua sự kết hợp làm một của Adam và Evà, Thiên Chúa đặt nó làm dấu chỉ, để họ nhận ra rằng sự nên một của họ trong một tình yêu có tự do, chung thủy, chân thực, và tạo nên sự sống, là cái bóng mà ánh sáng mặt trời để lại, hay như tiếng vọng của một hòa tấu tuyệt mỹ từ thế giới bên kia của tình yêu Thiên Chúa cho loài người.
Nhưng dự định của Thiên Chúa đã bị bóp méo vì tộ.
Thay vì yêu thương nhau như Chúa yêu, có một sự đổ vỡ trong quan hệ của loài người với Thiên Chúa và giữa loài người với nhau. Adam và Evà không thể trần truồng mà không xấu hổ. Họ phải lấy lá che thân sau khi từ chối vâng phục Thiên Chúa.
Thay vì tìm để trao ban sự tốt cho người khác, chúng ta không còn tin vào nhau, vũ trụ không còn tin rằng con người là người quản lý tốt lành; chúng ta nghĩ về mình trước hết ngay cả trong tình yêu vợ chồng, ngay cả khi người yêu của mình sẽ phải chịu thiệt cho thỏa mãn và lợi ích cá nhân của ta.
Thần học của Thân Xác của ĐTC Gioan Phaolô II giúp chúng ta nhận ra lần nữa mục đích của quan hệ nam nữ từ thuở ban đầu để hồi phục sự trong sạch mà sẽ bảo vệ tình yêu để nó có thể đem đến hạnh phúc. Dầu chúng ta không thể trở về tình trạng nguyên thủy vì nó đã mất, Chúa Giêsu đã cứu độ loài người. Với Chúa Giêsu, loài người được nối kết với Thiên Chúa và nhờ đó nối kết trong sự trao ban cho nhau. Con đường của tình yêu tuy là một con đường với nhiều cam go, nay có thể trở thành sự thật cho những ai thực sự ao ước nó và sẵn sàng bỏ đi con người ích kỷ để chiếm được nó.
Leave a Reply