Điểm mạnh của người nam đôi khi lại có thể là điểm yếu lớn nhất của họ, và đây chắc chắn là có liên quan tới việc cậy dựa vào bản thân. Bởi vì người nam có sự kiêu hãnh, chúng ta thường muốn tự mình đạt được thành công. Nhưng đây lại là công thức dẫn đến thất bại khi đối mặt với sự thanh khiết tính dục. Chúng ta cần có trách nhiệm và sự đồng hành với những người nam khác, là những ai có cùng chung những tiêu chuẩn đó.
Nếu bạn chơi bất kì môn thể thao nào với những người không giỏi bằng mình, bạn sẽ thường tự đánh giá cao trình độ kĩ năng của bản thân, trong khi đó lại chẳng tiến bộ là mấy. Mặt khác, nếu bạn tranh đua với những người có kĩ năng điêu luyện hơn, bạn sẽ không chỉ nhận được cái nhìn thực tế về kĩ năng của mình (hoặc là những gì bạn còn thiếu), mà còn phát triển một cách có hiệu quả như một vận động viên vậy. Điều đó cũng đúng với đời sống luân lý: Nếu bạn của chúng ta cuối tuần nào cũng nhậu nhẹt say xỉn, chúng ta sẽ nghĩ rằng chúng ta đáng có được vòng hào quang của bậc hiền nhân vì đã giữ mình tỉnh táo. Và nếu họ là những con người chính trực, những lỗi phạm của chúng ta sẽ trở nên hiển nhiên hơn bao giờ hết.
Một tác giả tâm linh sống vào thế kỉ 17 có so sánh tình bằng hữu chân thực và giả dối với mật ong và một dạng mật ong có độc có tên là “Heraclean”45. Khi uống loại mật ong độc hại kia, nó có vị ngọt và ban đầu sẽ gây nên sự vui thích trong tâm trí – cũng giống như tình bạn thế tục đem lại những thú vui giả tạo. Tuy nhiên, thứ mật ong đó gây rối loạn tầm nhìn của con người – rất giống với tình bạn giả trá che khuất khả năng phán đoán của chúng ta.
Sống một đời đức hạnh chưa bao giờ là điều dễ dàng. Nhưng không cần phải làm cho điều đó thêm khó khăn, nếu chúng ta đừng cố chấp chọn những người bạn thân nhất, nhưng họ lại làm hao mòn nỗ lực sống đời khiết tịnh của chúng ta. Vì thế, có bạn tốt thôi là chưa đủ. Chúng ta cần bạn bè là những người công chính. Kinh Thánh có viết: “Một mình dễ bị tấn công, có hai người, ắt sẽ đương đầu nổi; dây chập ba đâu dễ gì đứt”46. Vì lí do đó, khi nói chuyện với phụ nữ độc thân, tôi thường bảo họ rằng: “Nếu chị thích một người đàn ông nào đó, chị hãy nhìn kĩ những người bạn mà anh ta hay chơi cùng. Điều đó sẽ cho chị biết gần như toàn bộ mọi thứ chị cần biết về người đàn ông đó”.
Suốt dòng lịch sử, tình bạn keo sơn đã làm cho con người nên vĩ đại hơn họ có thể tưởng tượng nếu không có tình bạn đó. Một ví dụ là 40 thánh tử đạo Sebaste. Họ là những người lính phục vụ hoàng đế Licinius vào thế kỷ thứ 4, nhưng họ từ chối không thắp hương vái lạy ngẫu thần. Để có thể dập tắt ý chí của họ, người ta đã cầm tù và tra tấn họ. Khi mọi khổ hình đều vô hiệu, họ bị đem đi xử tử.
Tổng đốc Agricola dẫn bọ đến một cái hồ bị đóng băng, sau đó ra lệnh họ phải bị cởi bỏ hết quần áo và đứng trong dòng nước băng giá suốt đêm cho tới chết. Những người lính Kitô hữu đó khích lệ lẫn nhau rằng chỉ một đêm ác mộng sẽ mang lại cho họ hạnh phúc đời đời. Trên bờ, những người lính ngoại giáo đứng canh, đốt lửa sưởi ấm và nấu một bồn tắm nóng, kêu mời các Kitô hữu kia bỏ đạo, chỉ cần đốt hương kính các thần là sẽ được sống. Đêm trôi dần, người ta có thể tưởng tượng hơi thở của những người lính Kitô hữu như hương trầm toả ra dâng lên vị Thiên Chúa chân thật, khi họ cầu nguyện rằng: “Lạy Chúa, 40 người chúng con đang chiến đấu trong cơn thử thách này. Xin ban cho 40 người chúng con triều thiên nước trời để không ai trong chúng con phải mất đi, hòng gìn giữ con số 40 thánh thiêng ấy”47. Một người trong số họ sau cùng đã phải đâu hàng trước con đau buốt, anh chạy lên bờ và từ bỏ đức tin, cũng chỉ để gục ngã và chết khi mới vừa chạm đến bồn tắm.
Trong khi đó, một trong những người lính ngoại giáo canh gác đã bị xúc động trước sự can trường của 39 người Kitô hữu kia, đến nỗi anh ta cởi bỏ quần áo, tuyên xưng mình là Kitô hữu và hợp cùng 39 người kia hiến dâng mạng sống. Có một số người sống sót lâu hơn sức tưởng tượng của những kẻ tra tấn, vì thế chúng tiến đến đánh gãy tứ chi và đốt xác bọn họ. Những thi thể cháy đen đó bị quăng xuống sông để không ai có thể nhớ về họ nữa.
Tuy nhiên, 17 thế kỷ sau, các vua ngoại giáo và ngẫu thần của họ đã sớm bị quên lãng, trong khi đoa, tượng thánh của 40 vị tử đạo Sebaste có thể được tìm thấy ở khắp các nhà thờ trong những vùng Kitô giáo Đông Phương. Thực thế, trong lễ cưới của Chính Thống Giáo có một lời nguyện nhắc đến những người lính ấy cho đôi tân hôn nghe trong lúc họ được vị chủ tể đội vòng hoa lên đầu, nhằm nhắc cho họ nhớ rằng triều thiên nước trời cũng đang chờ đợi họ nếu họ trung tín với lời hôn ước cho tới cùng.
Dù vậy, bạn hãy tưởng tượng xem, nếu những người lính ấy bị giam cô lập, mỗi người bị tra tấn riêng trong một ao băng, thì liệu sẽ còn bao nhiêu người chịu đựng được cho đến cùng? Nhưng vì họ đã hiệp thông với nhau trong lời cầu nguyện và tình huynh đệ, cho nên họ đã được nhận lãnh triều thiên các thánh tử đạo.
45 Cf. Saint Francis de Sales, Introduction to the Devout Life, Chapter XX.
46 Eccles. 4:12–13.
47 Herbert J. Thurston, S.J., Butler’s Lives of the Saints, Volume II (Westminster, Md.: Christian Classics, 1990), 541.
Leave a Reply