Đúng, tôi sống độc thân. Nhưng không, tôi không phải là một nữ tu.
Một buổi sáng tháng Tám, tôi bước vào cửa nhà thờ trong bộ váy trắng của tôi, hồi hộp và phấn khích. Gia đình và bạn bè đứng trong băng ghế dài của Nhà thờ Queen of Apostles ở Alexandria, Virginia. Họ mỉm cười và lau nước mắt. Đức Giám mục bắt đầu buổi lễ. Tôi đã kết hôn – không phải kết hôn với một người, mà là kết hôn với Chúa Giêsu.
Tôi sống ơn gọi trinh nữ thánh hiến đã được bảy năm. Khi tôi còn là một đứa gái nhỏ, tôi chỉ nghĩ tôi sẽ kết hôn và có con. Theo cách nào đó, tôi đã đúng: Tôi là một trong số khoảng 3.500 phụ nữ sống ngoài đời nhưng là trinh nữ được hiến thánh cho Chúa. Tôi không phải là một nữ tu, tôi không sống trong một tu viện, trái với những gì bạn quen biết [trong thời đại này] (trong thời trung cổ từ khoảng thế kỷ thư 5 đến thứ 15 , ơn gọi này không phổ biến nhưng ai cũng biết đến ơn gọi này). Nhưng tôi đã và luôn sẽ sống đời độc thân.
Tuy vậy, đó không là điều duy nhất định nghĩa tôi là ai: Tên tôi là Carmen Briceno, nhưng tất cả mọi người gọi tôi là China (đọc "cheenuh"). Tôi 35 tuổi, con gái của một nhà ngoại giao, và tôi đã được sinh ra ở Venezuela nhưng hầu hết cuộc đời, tôi đã sống ở Hoa Kỳ.
Tôi lớn lên trong bầu khí bạn có thể gọi là “từ nôi đã là người Công giáo” — gia đình tôi tham dự Thánh Lễ mỗi Chúa Nhật, nhưng thực ra là đi theo bầu khí văn hóa Công giáo chung quanh mình hơn là rất đạo đức. Tôi đã không có một mối quan hệ cá nhân sâu sắc với Chúa chút nào cả. Mãi cho đến nhiều năm sau khi là một người trẻ tuổi đã trưởng thành, khi niềm tin của tôi đã trở thành là của riêng tôi và tôi cho phép Chúa thay đổi cuộc sống của tôi, tôi mới có mối quan hệ cá nhân với Chúa.
Bắt đầu “falling in love” với Chúa
Khi đến Virginia tôi đã là người trưởng thành trẻ tuổi, tôi tham gia bóng chuyền – dù tôi không dự định việc tham gia bóng chuyền đã mở đường tôi đến với Thiên Chúa. Trong thời gian chơi bóng chuyền, tôi gặp một cô bạn Kitô hữu. Cô là người bạn không Công giáo đầu tiên của tôi. Cô không đặt áp lực và không bao giờ cố gắng để làm tôi trở thành người Tin lành. Thay vì thế, người bạn này của tôi là công cụ bày tỏ cho tôi biết một mối quan hệ với Thiên Chúa là như thế nào, bởi vì trong cô ấy tôi thấy một tình yêu sâu xa hữu hình và kết nối cá nhân với Chúa Giêsu Kitô. Nhìn Chúa Giêsu sống trong cô ấy, tôi nghĩ, Đó, đó là cái tôi muốn.
Cô đưa ra ánh sáng một số các câu trả lời cho những câu hỏi tôi không hề biết tôi đã có. Khi cô ấy hỏi tôi về mối quan hệ của tôi với Thiên Chúa, tôi thực sự không có ý tưởng nào để trả lời. Khi bạn không bị ai hỏi về niềm tin của bạn, bạn có thể không biết độ sâu của những gì bạn đang thiếu. Khoảng thời gian đó, tôi cũng đã gặp một linh mục, Cha Juan, người đã gặp tôi thường xuyên và giải thích rất nhiều về đức tin và Kinh Thánh cho tôi. Vì vậy, qua hai tình bạn nảy, niềm tin của tôi đã được đào sâu, và theo nhiều cách, được đánh thức.
Năm 2005, tôi có cơ hội để đi Cologne, nước Đức, với 20 thanh niên khác do Cha Juan hướng dẫn để tham dự Đại Hội Giới Trẻ Thế giới. Đó là một tuần tràn đầy sức mạnh của Chúa Thánh Thần qua việc cầu nguyện, dịch vụ, và hiệp thông với Đức Giáo Hoàng. Tôi chưa bao giờ chứng kiến điều gì khác với sức mạnh như vậy; người ta được tràn đầy lửa yêu mến Chúa và không chút e ngại thể hiện nó.
Nơi đó là lần đầu tiên tôi có được cảm nhận cách mơ hồ về điều sau này tôi biết là ơn gọi tương lai của tôi. Tôi cảm thấy Chúa nói chuyện với tôi trong lời cầu nguyện, về mối quan hệ của tôi với Ngài. Không, nó không là một giọng nói tai có thể nghe, gây ấn tượng hay bất cứ điều gì tương tự! Chúa chỉ đơn giản nói với tôi: Con đã dành thời gian cho các bạn trai của con, nhưng con có bao giờ nghĩ về Ta không? Con có thể trao cho Ta một cơ hội không? Tôi phải vâng lời. Tôi phải dành cơ hội cho Chúa.
Sau Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới, đức tin của tôi được bùng cháy, và tôi đã khao khát để biết thêm về những gì Chúa muốn từ tôi. Trong thời gian này, có người cho một một cuốn sách mà đã thay đổi cuộc sống của tôi: Theology of the Body for Beginners / Thần Học Thân Xác cho người mới bắt đầu học của tác giả Christopher West, giải nghĩa về Thần Học của Thân Xác của ĐTC Gioan Phaolô II. Vắn tắt cuốn sách này giải thích tính dục là món quà và mục đích của tính dục.
Tình dục và sự trinh tiết là món quà bạn trao ban — không phải sự gì bạn đánh mất.
Tình dục và sự trinh tiết là món quà bạn trao ban — không phải sự gì bạn đánh mất. Đây không là dùng thuật ngữ tôn giáo để trình bày đức tin; đây thực sự là về vẻ đẹp của việc làm người. Tôi thông hiểu và nối kết sâu xa với ý tưởng sex không là cách duy nhất để thể hiện tình yêu. Tình yêu là mong muốn điều tốt nhất cho những người khác.
Vì trinh tiết là một món quà tuyệt vời, tôi đã luôn luôn nói thẳng và nói rõ ràng với những người bạn trai trong quá khứ. Tôi muốn chờ cho đến khi kết hôn bởi vì tôi hiểu mục đích của quan hệ tình dục, và khi điều này trở thành một vấn đề trong mối quan hệ tôi đang có với ai đó, tôi không thể nào có thể tiếp tục với người ấy. Nếu họ không thể hiểu và tôn trọng quyết định của tôi, tôi không muốn lãng phí thời gian của mình.
Một quyết định khó khăn
Sau thời gian đi tham dự ĐHGTTG ở Đức, tôi rất mong muốn tìm hiểu thêm về đức tin của tôi. Tôi hỏi vô số câu hỏi đến với các linh mục tôi biết, tôi đã nghiên cứu Kinh Thánh kỹ càng, và tôi thực sự gặp được Thiên Chúa cách tôi chưa từng có.
Nhưng cuộc hành trình này không luôn dễ dàng. Vào thời điểm đó, tôi cũng đã học biết về các trinh nữ thánh hiến, điều rất hợp và đi đôi với những gì tôi hiểu về món quà của tình dục Chúa ban cho con người. Mặc dù tôi đã chưa quyết định ơn gọi này, tôi cảm thấy một sức hút rất mạnh mẽ về hướng này, và gia đình tôi hơi chút lo lắng.
Khó khăn giữa tôi và gia đình tôi bắt đầu sau đó. Gia đình tôi lo dự tại sao tôi thắc mắc về nhiều vấn đề. Tôi có cảm giác là cha mẹ tôi đang tự hỏi nếu họ đã giáo dục tôi không đủ hoặc đã làm điều gì đó sai lầm. Đối với người Venezuela, những người rất sùng đạo, những câu hỏi của tôi mang vẻ xúc phạm vì chúng gợi ý rằng tôi đã chưa học được điều gì đó hoặc tôi chưa được giáo dục đủ.
Đã vậy, bố tôi còn hỏi: “Nhưng ai sẽ là người lo lắng chăm sóc cho con !?” Trong khi mẹ tôi hỏi tôi về con cháu tương lai. (Thật may mắn, tôi có hai anh em đã có năm cháu gái và một đứa nữa sắp ra đời, vì thế bố mẹ sẽ không thiếu cháu!) Sau khi bàn luận về những điều này, những khó khăn trước đó không còn nữa. Dù lúc đầu có nhiều lo lắng, bố mẹ tôi sau đó ủng hộ tôi. Họ đã nhìn thấy những thay đổi nơi tôi và niềm vui tôi nhận được từ quan hệ với Chúa. Họ nhìn tôi yêu mến cách sâu sắc đức tin Công Giáo và điều này cũng đã bắt đầu quá trình hoán cải cho bố mẹ tôi nữa.
Tôi bị lôi cuốn để trở thành một trinh nữ thánh hiến vì vẻ đẹp, và gốc rễ cổ xưa của nó — trong thời ban đầu của Hội Thánh, nhiều người nữ khấn thầm kín để thuộc hoàn toàn vào Chúa Kitô và không kết hôn. Đây là những vị tử đạo trinh nữ thời đầu tiên như thánh Agatha và Lucy, người đã bị xử tử vì không muốn kết hôn với công dân La Mã vì họ đã thề hứa với Chúa. Họ sống trong các gia đình của họ và dấn thân để làm những việc bác ái trong cộng đoàn của họ. Họ vì quá yêu mến Chúa nên đã trao ban trọn vẹn thân cho Ngài.
Động lực và khả năng để sống đời trinh nữ thánh hiến là tình yêu, và đó là điều thu hút tôi cách mạnh mẽ. “Ordo Virginum” — thuật ngữ kỹ thuật của ơn gọi này, đơn giản là vậy. Họ là những công dân bình thường; họ có việc làm và có trách nhiệm riêng của họ. Tôi thậm chí đã biết một số của họ là bác sĩ và luật sư.
Tôi không từ bỏ một mối quan hệ lãng mạn cho một ý tưởng. Tôi fall in love với một người, Chúa Giêsu Kitô.
Tôi không thực hiện quyết định này cách hời hợt, thiếu hiểu biết. Tôi thích nói với mọi người: “Tôi không từ bỏ một mối quan hệ lãng mạn cho một ý tưởng. Tôi fall in love với một người, Chúa Giêsu Kitô.” Tôi hiểu cam kết suốt đời này có ý nghĩa gì, vì vậy tôi đã phải chắc chắn đây là ý Chúa cho tôi.
Cha Juan đã mở một ngôi nhà để tôi và người nữ khác đang tìm hiểu về đời sống thánh hiến, có nơi để cầu nguyện và nhận định đây có phải là ơn gọi cho mình không. Chúng tôi sống cùng một nhà và cầu nguyện với nhau trong khi vẫn giữ công việc thường xuyên của mình. Ngôi nhà này trước đây là một tu viện, vì vậy nó có một nhà nguyện mà chúng tôi có thể cầu nguyện và nhà thờ của giáo xứ ngay bên kia đường.
Trong Giáo Hội Công Giáo, có nhiều hình thức của đời sống thánh hiến. Không phải ai cũng được mời gọi trở thành một nữ tu. Có rất nhiều ơn gọi và con đường khác nhau. Trong thời gian này, tôi cũng có một vị linh hướng, người đã giúp tôi đi qua những bước để nhận ra thánh ý của Chúa cho tôi là gì. Sau hai năm cầu nguyện, đọc sách, được linh hướng, và nhận định, tôi nhận ra rằng Chúa đã gọi tôi để thuộc về Chúa cách trọn vẹn qua đời sống của trinh nữ thánh hiến.
Dù quá trình nhận định thì quan trọng, sự thật là Thiên Chúa chọn bạn, làm bạn thuộc về Ngài, và sau đó đưa bạn trở lại vào thế giới. Bạn không tự mình trở thành một trinh nữ thánh hiến. Thiên Chúa đã chọn tôi trước và tôi cũng đã chọn Ngài. Theo một ý nghĩa nào đó, đây là một cuộc tán tỉnh, tỏ tình. Tôi nói với Chúa: “Nếu Chúa muốn con thuộc về Chúa, Chúa phải thực sự làm cho con fall in love với Chúa.” Nếu tôi đã cho người đàn ông khác trong đời sống của tôi cơ hội, tại sao lại không cho Chúa cơ hội? Điều đó nghe có vẻ lạ tai, nhưng đó là một lý luận hợp lý.
Chọn con đường mới
Vào tháng Tám năm 2009, ở tuổi 28, tôi quyết định đây thực là con đường Chúa muốn tôi và cũng là điều tôi rất ước muốn. Tôi cần Giáo phận và Giám mục của tôi chấp thuận đơn xin trở thành một trinh nữ thánh hiến. Giáo phận có yêu cầu và quy trình riêng của mình — có cả đòi hỏi người có phải là một trinh nữ.
Tôi đã có bạn trai nhưng chưa bao giờ có quan hệ thể lý. Tôi đã luôn bày tỏ rất rõ ràng rằng sự thân mật tình dục là cho hôn nhân và cho mục đích nối kết làm một của vợ chồng và cho việc phát sinh sự sống. Một người nữ đã tự nguyện có quan hệ tình dục không có đủ điều kiện cho hình thức này của đời sống thánh hiến, nhưng bất kỳ hình thức khác của đời sống thánh hiến thì có thể.
Tóm lại, họ muốn chắc chắn rằng đây đích thực là một ơn gọi và người nữ này đủ trưởng thành để hiểu sự cam kết dấn thân suốt đời này. Đây là một thánh hiến không thể hủy bỏ. May mắn thay, đơn xin của tôi đã được chấp thuận. Tôi đã được thánh hiến, không phải trong một đám cưới nhưng trong một Thánh Lễ thánh hiến. Tôi mặc một chiếc váy màu trắng, và tôi đã có một chiếc nhẫn cưới. Thật là một ngày xinh đẹp.
Người ta thường hỏi nếu tôi có thể sống tận hiến cho đức tin của tôi mà không cần phải kết hôn với Đức Kitô. Câu trả lời là có, tôi hoàn toàn có thể — nhưng tôi không thể kết hôn với người đàn ông khác và cùng lúc dâng hiến trọn vẹn cho Chúa theo cách mà Chúa đã chọn cho tôi. Vì trong trường hợp đó, ơn gọi chính của tôi sẽ là một người vợ. Tuy nhiên trong đời sống của người trinh nữ thánh hiến, tôi dâng hiến cho Chúa sự tự do của tôi, Ngài có sự tự do để dùng tôi bất cứ khi nào và theo bất cứ cách nào Ngài muốn. Tất cả của tôi là của Ngài.
Có những người có thể nghĩ rằng kết hôn với Chúa Kitô là theo cách nào đó ít thực tiễn hơn. Nhưng, theo nhiều cách, tôi cũng có những khó khăn như một người vợ. Tôi chỉ liên thông với chồng tôi qua lời cầu nguyện vì Ngài không ở trong phòng của tôi cách tôi có thể sờ mó, nhìn thấy. Nếu tôi gặp khó khăn với bất cứ điều gì, tôi có nơi để nương tựa. Về vấn đề trung tín, tôi không lo lắng. Đời sống cầu nguyện dai dẳng, chăm chú của tôi và đời sống cộng đồng khắng khít là để giúp tôi về điều này. Những sự này giúp tôi khôi phục lại sự cân bằng.
Mọi người cũng thắc mắc về sự vĩnh cửu của một ơn gọi như vậy — nhưng họ quên rằng lời thề hôn nhân là lời thề vĩnh viễn! Nhưng có lẽ điều quan trọng nhất là ngay cả khi tôi bị cám dỗ, tôi sẽ không thay đổi chiều hướng cuộc đời tôi. Ơn gọi của tôi thì rộng lớn hơn cảm giác nhất thời rất nhiều.
“Cô đơn” và “ao ước” không là những từ tệ hại; chúng không là những ý nghĩ bạn bị cấm để không được nghĩ đến.
Việc tôi đã tự hỏi nếu sự việc sẽ như thế nào nếu tôi kết hôn và có con cái không là một bí mật tôi không dám bày tỏ, nhưng điều quan trọng là mọi người biết tôi đã chọn cuộc sống của tôi. Không ai áp đặt lên tôi, mặc dù đời sống này có thể là khó hiểu. Tôi không nghi ngờ ơn gọi của tôi, và tôi cảm nhận lời “xin vâng” của tôi với Thiên Chúa là một món quà. Đó là một hiến tế, và tôi ý thức được điều đó. Tôi hoàn toàn tràn đầy niềm vui và hạnh phúc.
Tôi hiểu mọi người đang vô cùng tò mò về đời sống của một trinh nữ thánh hiến. Giống như bất cứ ai khác, tôi làm những việc bình thường. Tôi đi đến Starbucks, và tôi có việc làm — nếu tôi không có việc làm, tôi sẽ không có của ăn vì tôi chịu trách nhiệm về thu nhập và lương thực của riêng tôi.
Ngày của tôi được cấu trúc chung chung như thế này: Tôi thức dậy khoảng 6:00 giờ sáng, và trước hết tôi đọc Kinh Phụng Vụ. Tôi có một không gian riêng để cầu nguyện, và ngôi nhà của tôi thì rất bình thường. Nhưng tôi thích cầu nguyện trong nhà thờ, nơi có bí tích Thánh Thể, và tôi có thể cầu nguyện cách tập trung hơn và không bị chia trí. Tôi có rất nhiều tranh ảnh trong ngôi nhà của tôi, nhưng tôi không có TV. Đó là bởi vì tôi thực sự yêu thích khi mọi người tụ họp với nhau, họ thực sự nói chuyện với nhau.
Khoảng 7:30 sáng, tôi sẵn sàng cho ngày của mình. Tôi cầu nguyện một giờ trước Thánh lễ, tham dự Thánh Lễ, và sau đó tôi đọc sách thiêng liêng. Tôi cũng dành buổi tối và cuối tuần để cập nhật trang web của tôi và làm ra hàng hóa như sách nhật ký, cho các cửa hàng Etsy của tôi, những hình ảnh thánh thiện. Làm ra những cuốn nhật ký, mỗi cuốn được vẽ bằng tay, đem cho tôi niềm vui và sự toại nguyện. Tôi yêu thích nghệ thuật và tôi thực sự tin rằng vẻ đẹp là cách để loan báo Tin Mừng! Mỗi cuốn nhật ký tốn khoảng một tiếng rưỡi và tôi cầu nguyện cho từng người khi tôi vẻ nhật ký cho họ. Khi ai đó nhận được hàng hóa này, tôi hy vọng nó sẽ đưa đến cho họ cơ hội để nói về đức tin. Lý do chính yếu tôi làm những tập nhật ký này là tôi để vẫn có thể đến diễn thuyết với các nhóm không thể cung cấp thù lao cho tôi.
Trong vài năm qua, từ khi trở thành một trinh nữ thánh hiến, về phương diện công việc, tôi đã làm được rất nhiều điều: Tôi đã làm việc tại một giáo xứ nhiều năm và dẫn đưa thanh thiếu niên trên các chuyến đi phục vụ quốc tế. Tôi đã dạy trong các trường học Công giáo. Tôi đã đi khắp thế giới diễn thuyết với thánh thiếu niên và người trẻ về các vấn đề của đức tin. Tôi không cố gắng để nhồi óc họ với những tín điều; tôi chỉ cố gắng để giải thích lý do của các giáo huấn của Giáo Hội, để cho họ thấy đức tin Công giáo không chỉ là về hỏa ngục và án phạt, làm sai bị phạt, làm đúng được thưởng, mà là về tình yêu. Khi nói đến tính dục con người, họ nghĩ rằng họ biết những gì Giáo Hội dạy và lý do tại sao và điều này làm cho muốn chống lại những lời này. Nhưng khi bạn giải thích ý nghĩa của cơ thể con người và quan hệ tình dục và vẻ đẹp của giáo huấn của Hội Thánh, đa số đều hiểu và yêu thích cách Thiên Chúa đã dựng nên họ.
Tôi giải thích Thiên Chúa thiết kế tất cả mọi sự cho một mục đích cụ thể, và khi chúng ta đi ra ngoài mục đích đó, chúng ta bị bối rối và tan vỡ. Cũng giống như khi điện thoại được thiết kế để nói chuyện mà bạn lại sử dụng nó như một cái búa hay để chơi bóng chày. Cơ thể và các mối quan hệ của chúng ta chịu đựng sự vỡ lòng, đau đớn, thiệt hại khi chúng ta dùng món quà để nối kết vợ chồng và phát sinh sự sống này ngoài hôn nhân. Tôi giải thích rằng nhiều người nghĩ rằng bạn sẽ bị kiệt quệ nếu bạn không có quan hệ tình dục, nhưng tôi thì hạnh phúc và hoàn toàn sống động và vui tươi mà tôi không bao giờ có và cũng không bao giờ sẽ có quan hệ tình dục!
Giống như bất cứ ai khác, người ta tán tỉnh với tôi. Đối với bất cứ ai đến gần tôi nhưng không biết tôi, tôi chỉ đơn giản nói rằng tôi đã lập gia đình và không quan tâm đến sự mời mọc của họ.
Thường không là bối cảnh để tôi giải nghĩa sự thánh hiến của tôi nên tôi chỉ cần nói tôi đã kết hôn. Tôi biết rằng, trong nền văn hóa quá bị tình dục hóa của chúng ta, thân mật tình dục có lẽ là thách thức lớn nhất cho tôi nhưng thực ra thì không. Đối với tôi, thách thức là tôi cần đảm bảo tôi có sự cân bằng giữa cầu nguyện, làm việc, bạn bè, và gia đình. Tôi đã học được làm thế nào để nuôi dưỡng tình bạn sâu sắc, cá nhân, thân mật mà không liên quan đến sex – và đây đã là một yếu tố quan trọng cho tôi và trong việc sống lời thề hứa và ơn gọi của tôi.
Tôi hy vọng qua đức tin của tôi và lời thề hứa của tôi, tôi có thể đem tình yêu vào thế giới này. Tôi đã với tự do và với ý thức chọn từ bỏ hôn nhân vì lợi ích của Nước Chúa; đúng là một sự hy sinh. Tôi hy vọng từ kinh nghiệm sống của tôi người khác có thể nhận ra được một bài học tích cực.
Tôi hy vọng người khác hiểu rằng tôi không phải là một người khổ dâm. Tôi là một người nữ đang sống trong tình yêu.
Chuyển ngữ từ I Am Happily Married to God — as a Consecrated Virgin
Leave a Reply