Gửi đi những tín hiệu trộn lẫn cho người khác giới không chỉ là vấn đề của riêng con trai. Cả đàn ông lẫn đàn bà đều mắc lỗi trong việc dẫn dắt người khác, cắt đứt liên lạc hay giả định sự nghiêm túc trong quan hệ mà thực chất nó không hề tồn tại. Nếu không có sự biểu lộ tỏ tường, hẹn hò sẽ trở nên phức tạp. Điều này hoàn toàn đúng về mặt tình cảm, cũng như về mặt tự nhiên. Khi hai con người không hẹn hò với nhau lại bắt đầu bày tỏ tình cảm tự nhiên, thì con tim họ sẽ giả định họ đang hẹn hò. Tương tự, khi các cặp đôi đang hẹn hò với nhau bắt đầu bộc lộ tình cảm tính dục, họ sẽ bắt đầu cảm thấy muốn kết hôn.
Dù cho người nam chẳng hề hay biết, thì đây lại là một tình huống đáng sợ đối với người nữ chưa kết hôn. Đó là bởi vì người nữ không chỉ đơn thuần trao ban thể xác của họ trong khi quan hệ tình dục, thường thì cô ấy trao ban toàn bộ bản thân mình. Nhưng nếu cô ấy gửi trao thân xác và tâm hồn cho một người không phải là chồng cô ấy, nó sẽ có cảm giác như cô ấy đang bay lượn trên không trung, cách mặt đất hàng trăm mét mà không hề mang theo dù lượn. Cô ấy chỉ có thể hy vọng mọi chuyện sẽ ổn. Nếu có gì sai sót, đó sẽ là một cú trượt dài. Vì cô ấy không có được vị thế an toàn của một người vợ, nên cô sẽ rất sợ hãi trước viễn cảnh mình có thai hoặc anh ta không còn thích mình nữa.
Trong khi đó, đối với người nam trong mối quan hệ, thì hệ quả trái ngược thường diễn ra. Khi anh ta có được quyền lợi hôn nhân mà lại không hề phải mang lấy trách nhiệm của một người chồng, anh ta thường sẽ đánh mất cảm quan thúc giục bản thân thúc đẩy mối quan hệ tiến xa hơn. Điều này thường khiến cho mối quan hệ giữa hai người bị chững lại và bị lao dốc qua nhiều năm. Anh ta có thể sẽ nghĩ rằng: “việc gì phải mang vào người những sự phức tạp của đời hôn nhân cơ chứ? Nếu tôi có thể hưởng dùng sự vui thú của hôn nhân mà không cần phải khoả lấp những đòi hỏi của nó, vậy thì việc gì phải vội?”
Trái ngược với niềm tin đại chúng, vấn đề với chuyện ăn ở trước hôn nhân không phải là ở chỗ các cặp đôi đã đi “quá xa”. Có chăng, họ đã không đi xa đủ thì đúng hơn. Khi người đàn ông thật sự yêu một người phụ nữ, anh ta không chỉ trao ban cho cô ấy thân xác mình. Nhưng, anh trao cho cô tên họ của mình, địa chỉ nhà, tài khoản ngân hàng, trách nhiệm làm cha và cả tương lai của anh ấy. Người phụ nữ luôn xứng đáng với những điều này.
Bạn hãy xem ngôn ngữ của tính dục: thân xác nói rằng “mọi sự của anh đều là của em”. Nhưng nếu hai người không có hôn thú, thì câu nói ấy không phải là sự thật. Đây là lí do vì sao toàn thể tặng phẩm của thân xác (tính dục) nên tương hợp với toàn thể tặng phẩm của nhân vị (hôn nhân). Khi điều này diễn ra, khi đôi vợ chồng làm viên mãn tình yêu, thì họ đang nói lên sự thật nơi thân xác. Họ đang làm mới lời hôn ước nơi xác thịt mình.
Bản chất của hành vi tính dục đòi hỏi sự trường cửu. Ngoài mối dây liên kết về tình cảm, quan hệ tình dục là để tạo ra em bé. Đứa con mang trong mình sự trường cửu, vậy nên tình yêu người nam trao cho người nữ khi chàng quan hệ với nàng cũng phải trường cửu như thế. Sự sống và tình yêu không thể tách rời nhau. Không cần biết nền văn hoá hiện nay của chúng ta cố gắng tách biệt chúng ra như thế nào, thì tình dục vẫn không thể nào được phép tách biệt khỏi phụ tính. Và khi chúng tôi cố chia rẽ hai điều này, say cùng chúng ta sẽ đánh mất sự tôn trọng dành cho phụ nữ, cho bản thân mình và cho cả tính dục nữa. Mang thai trở thành một hiểm hoạ thay vì là một ơn lành. Trách nhiệm làm cha trở thành một nỗi sợ thay vì là một ân huệ. Còn nữa, người phụ nữ sẽ không còn được xem như là một nhân vị hay một người mẹ tương lai. Khi chúng ta thèm khát khoái lạc bị tách rời khỏi trách nhiệm tuyệt đối, tính dục sẽ trở nên vô hồn.
Một số người sẽ hỏi: “nếu chúng ta không được phép hành động dựa trên những khát vọng ấy, vậy tại sao Thiên Chúa lại ban chúng cho chúng ta làm gì?”. Đây là một câu hỏi hay.
Trước khi quân đội gửi binh lính ra trận, thì họ phải được huấn luyện trước. Nếu không, bạn hãy thử tưởng tượng xem nó sẽ loạn như thế nào. Hãy tưởng tượng viễn cảnh người lính chỉ được giao nhiệm vụ kèm lời nhắn hãy làm hết sức mình. Họ sẽ quay ra nhũng nhiễu dân lành, sẽ vô tình bắn trúng đồng minh, và gây ra thiệt hại nhiều hơn là mang lại lợi ích. Cũng thế, khát vọng tính dục của chúng ta nắm giữ sức mạnh để kiến tạo hoặc hủy diệt sự sống, và mỗi chàng trai nếu muốn trở thành một người đàn ông thực thụ phải học kỷ luật, phải biết tự chủ khát vọng của mình thông qua sức mạnh ý chí nội tại. Nếu anh ta không làm thế, anh ta sẽ để lại một vệt dài mảnh đời của những người phụ nữ bị tổn thương và bị bỏ rơi khi anh ta trưởng thành.
Bạn hãy cứ coi những năm tháng bị cám dỗ dữ dội đó như là một quá trình chuẩn bị và rèn luyện cho những đòi hỏi của một tình yêu đích thực. Có thể bạn đã biết là khi quân lực Hoa Kỳ tuyển lựa các binh chủng tinh nhuệ (như là: lính thủy đánh bộ, lính mũ nồi xanh, lính biệt kích, vân vân), họ phải chọn lựa hàng ngàn người chỉ để tìm ra một số ít có khả năng hoàn thành những nhiệm vụ dữ dằn nhất. Vì thế, quân đội sẽ bắt các ứng sinh trải qua các bài tập luyện hệt như tra tấn. Ví dụ, lính thủy đánh bộ phải trải qua “tuần địa ngục”. Trong quãng thời gian năm ngày, các binh sĩ sẽ phải đốt cháy từ 5000 tới 7000 calo mỗi ngày. Các ứng sinh sẽ phải bơi nhiều dặm liền, phải chạy vượt chướng ngại vật lặp đi lặp lại, phải vác loại thuyền có thể bơm phồng đi qua làn nước lạnh thấu xương, và vân vân, nhưng mỗi ngày lại chỉ có khoảng một giờ để ngủ. Gãy xương và đứt dây chằng là chuyện thường tình, và bác sĩ quân đội sẽ kiểm tra binh sĩ ít là mỗi ngày một lần để đảm bảo rằng không có ai thiệt mạng. Những ai kiên trì được tới cùng sẽ nhận danh hiệu lính thủy đánh bộ (Navy Seals) và được giao phó trọng trách để đảm bảo an ninh cho quốc gia.
Có thể người ta sẽ cảm thấy rằng việc thử luyện như thế thật quá tàn nhẫn hoặc cực đoan, nhưng chúng ta có được giấc ngủ yên hàn là nhờ vào những người chiến sĩ như thế. Hơn 1500 năm trước, vị tướng người Athen là Thucydides có viết: “Chúng ta phải nhớ rằng con người ai cũng như ai, và họ được nên mạnh mẽ nhất khi được được rèn luyện trong môi trường khắc nghiệt nhất”.30 Vì thế, quân đội tôi luyện binh sĩ trong lửa để bộc lộ giá trị của họ. Khi những người lính này phải đối mặt với sự cam go của chiến trường, thì đối với họ chẳng có gì là lạ. Bản thân họ đã được rèn luyện để ứng phó với khó khăn thử thách.
Tương tự, Karol Wojtyla (ĐGH Gioan Phaolo II) nhấn mạnh: “tình yêu cũng phải được kiểm chứng như vàng được tôi luyện trong lửa. Tình yêu hời hợt sẽ tan biến vào ngọn lửa thử luyện; tình yêu sâu dày sẽ được thanh luyện và toả sáng rạng ngời hơn. Sự thanh khiết đích thực sẽ làm cho chúng ta biết yêu”.31 Mặc dù chống lại cám dỗ là điều khó, nhưng chính cái khó khăn này lại bồi dưỡng nhân đức. Trong cử tạ, một trong những yếu tố cần thiết để luyện cơ bắp là “thời gian cơ bắp căng” (time under tension). Điều tương tự cũng đúng với đời sống luân lý: chiến đấu chống lại cám dỗ biến con người thực sự thành người.
Khi người nam luyện tập tự chủ trước khi kết hôn, họ đã rèn luyện chính mình trong sự trung tín. Nếu họ có thể kháng cự cơn cám dỗ với người phụ nữ mà họ yêu hơn cả mạng sống, thì sau khi đã kết hôn, họ sẽ được chuẩn bị kĩ càng để chống lại cơn cám dỗ với những người phụ nữ khác. Và nếu trong đời hôn nhân có những lúc đòi hỏi họ phải tiết dục, thì họ cũng sẽ luôn sẵn sàng để chấp nhận hy sinh. Đây mới là sự chuẩn bị nghiêm túc cho đời sống hôn nhân gia đình.
Một số người có thể sẽ tự hỏi rằng: nếu họ không được phép trải nghiệm trước sự kết hợp thân mật trong hôn nhân, thì làm thế nào họ có thể được chuẩn bị cho điều đó? Bạn hãy nghĩ thế này: người phụ nữ thật sự muốn điều gì? Phải chăng họ đang tìm kiếm một người đàn ông với lịch sử tình trường phong phú nhất? Liệu kinh nghiệm giường chiếu có ở trong danh sách những phẩm chất đáng được mong chờ nhất nơi người bạn đời của họ hay không? Không hề. Đàn ông sẽ quan hệ khi họ yêu. Nếu đó là một con người vị tha, nhẫn nại, biết quan tâm và tinh tế, tất cả những phẩm tính đó sẽ được chuyển hoá trong nơi loan phòng. Tương tự, nếu anh ta chỉ biết nghĩ cho bản thân, nóng nảy, thô bạo và lơ đễnh, tất cả những điều này cũng sẽ được nhận thấy trên giường.
Khao khát tính dục là điều bình thường và lành mạnh, nhưng nếu người nam không học cách kiểm soát nó, thì những đam mê của anh ta sẽ kiểm soát anh ta. Khi điều này xảy ra, sự ngay chính trong mối quan hệ sẽ không còn là mối bận tâm hàng đầu của anh ta nữa. Nhưng khi người nam có khả năng kháng cự lại được dục vọng hung bạo nhằm để hy sinh vì tình yêu dành cho người nữ, anh ấy sẽ trở thành một quý ông, theo nghĩa đích thực nhất.
Cứ cho là vậy, nhưng còn rất nhiều điều khác góp phần vào việc xây dựng một mối quan hệ hẹn hò bền vững, chứ không chỉ riêng mỗi nhân đức khiết tịnh mà thôi. Sẽ rất là thiển cận khi nghĩ rằng khiết tịnh là phẩm chất cần thiết duy nhất. Tuy nhiên, sự hiện diện của nhân đức này thường biểu thị sự lành mạnh của mối tương quan cách chung, bởi vì chúng ta cần rất nhiều nhân đức tương đương khác để có thể giúp cho tình yêu được thăng tiến, ví dụ như nhẫn nại, hy sinh và lòng vị tha.
30 Thucydides, “History of the Peloponnesian War.”
31 John M. Szostak, In the Footsteps of Pope John Paul II (Englewood Cliffs, N.J.: Prentice-Hall, Inc., 1980), 18.
Leave a Reply