Nhiều cặp đôi muốn rèn luyện đức khiết tịnh nhưng dường như họ lại liên tục quay trở về với thói quen đi quá giới hạn. Họ muốn biểu lộ tình yêu Thiên Chúa cho nhau, nhưng thường thường lại chỉ thể hiện tình cảm mà không có tình yêu Thiên Chúa. Tôi có biết một cặp đôi nọ đã liên tục đi quá giới hạn, và thường xuyên có kiểu đối thoại đáng e ngại như sau: “Anh xin lỗi. Anh không có ý đi xa tới như vậy”. “Em cũng thế, hãy làm lại từ đầu”. Sau nhiều tháng sống trong cái vòng lặp của khoái lạc, kèm theo đó là nỗi ân hận và cảm giác bị cô lập triền miên, họ đã nhận ra rằng thực chất họ đang hủy diệt tình yêu của họ. Mặc dù đôi bên đều cảm thấy sự hấp dẫn nơi đối phương và cảm xúc dành cho nhau là chân thật, họ biết rằng cả hai đều chưa đủ chín chắn về mặt tâm linh để hẹn hò. Đây chính là vấn đề cốt lõi nhưng lại không được chữa lành vì họ thường xuyên nói về việc họ “không muốn tái phạm điều đó lần nữa”.
Vì thế, họ quyết định là sẽ không chia tay, nhưng tạm thời rời xa nhau một thời gian, để thiết lập lại đời sống tâm linh của họ. Họ tạm thời rời xa nhau vài tháng – không phải để hẹn hò với ai khác, nhưng để Chúa củng cố họ trong khả năng yêu thương. Người nam làm việc với một cha linh hướng để có thể giải phóng bản thân khỏi chứng nghiện phim khiêu dâm, trong khi đó người nữ dành thời gian với chuyên viên tư vấn để chữa lành những vết thương trong quá khứ. Đó là quãng thời gian chỉ chuyên tập trung vào Thiên Chúa mà thôi. Trong suốt quãng thời gian này, cảm giác thật nhức nhối khi không được ở bên nhau, nhưng đây lại là điều họ cần. Họ cần phải cảm được điều gì họ có thể đánh mất nếu như họ không cứu vớt tình yêu của mình bằng cách tái thiết trật tự đời sống tâm linh.
Sau vài tháng lìa xa, họ lại quay về bên nhau, và có một mối quan hệ hẹn hò thanh khiết. Đó là một cuộc chiến đáng để chiến đấu, và sau cùng họ đã cứu được mối quan hệ của mình, đã đính hôn trong sự thanh khiết và đã cùng nhau bắt đầu đời sống gia đình. (Chiến lược tiếp theo)
Leave a Reply