Hãy tưởng tượng, một thực thể ngoài hành tinh từ một thiên hà vô giới tính đáp xuống trái đất để nghiên cứu con người. Và vì đến từ một nơi vô giới tính, cho nên sự khác biệt về nam nữ sẽ là điều đầu tiên thu hút sự chú ý của thực thể này. Nó sẽ hỏi “Sự khác biệt này là cho mục đích nào?”. Và khi nghiên cứu, thực thể này sẽ thấy rằng các cơ quan chức năng bên trong cơ thể mỗi cá thể của loài người đều hoạt động tự túc một cách đáng ngạc nhiên. Trái tim, lá phổi, quả thận, lá lách, dạ dày, bàng quang, trực tràng, vân vân, tất cả các bộ phận đều làm việc cùng nhau để thực hiện chức năng của mình. Và cả nam lẫn nữ đều có các bộ phận giống nhau… ngoại trừ… ngoại trừ thứ mà ta gọi là cơ quan sinh dục.
Và thực thể này đã phát hiện ra một chức năng – và có mang tính quyết định then chốt – nhưng chức năng này không thể tự mình thực hiện được nếu không có sự cộng tác đến từ một cá thể khác trong giống loài. Và cá thể đó bắt buộc phải ở giới tính đối lập (có nghĩa là phải có cơ quan sinh dục khác biệt, nhưng có khả năng bù đắp cho nhau), còn nếu không, thì chức năng này sẽ không hoạt động. Và điều này đã khai sáng cho thực thể ngoài hành tinh về mục đích cơ bản nhất của sự khác biệt giới tính. Bộ phận sinh dục của nam và nữ cùng nhau hoạt động trong một sự hỗ tương hài hoà và tuyệt hảo, để sản sinh ra một cá thể mới cho giống loài. Đó là lí do tại sao ta có từ gender (giới tính), bởi theo gốc từ Hy Lạp, nó có nghĩa là “cách mà một người sinh sản”. Chúng ta cũng sẽ thấy gốc gác này ở các từ như genesis (khởi nguyên), generous (quảng đại), genitals (bộ phận sinh dục), progeny (dòng dõi), genes (bộ gien) và genealogy (phả hệ).
Hơn nữa, bởi đứa trẻ được sinh ra không thể tự mình sống sót, thực thể ấy nhận ra rằng người nam và người nữ, nếu họ có trách nhiệm, sẽ tận tâm nuôi dưỡng đứa bé. Và chính sự tận tâm này – trong mối tương quan kết hợp cơ quan sinh dục có trách nhiệm, như là nền tảng của thế hệ tương lai – được gọi là hôn nhân.
Và đây từng là chuyện hiển nhiên đối với mọi người: bộ phận sinh dục là để truyền sinh (làm phát sinh sự sống). Chúng ta gọi điều này là “sự thật của cuộc sống”. Nhưng ngày nay sự thật ấy không còn rõ ràng nữa, và mối dây liên kết căn bản giữa giới tính, cơ quan sinh dục và truyền sinh đã biến mất, đã ra xa lạ với cách mà chúng ta hiểu về bản thân, cũng như quan hệ sinh dục của mình. Như một nền văn hoá, “tình dục đem lại con cái” là một sự thật hiển nhiên rất cần được tái hồi cách khẩn thiết. Nhưng trớ trêu thay, như tôi sẽ trình bày dưới đây, khi chúng ta không tôn trọng sự thật là bộ phận sinh dục là để truyền sinh, thì chúng ta sẽ bắt đầu thoái sinh.
Leave a Reply