Sống kiêng cử cho đến hôn nhân là vô nghĩa nếu tôi là đồng tính luyến ái, vì chúng tôi không thể kết hôn. Vậy chúng tôi làm gì đây?
Là người nam đã có vợ, tôi (Jason Evert) nghĩ hãy để một người khác cũng đã trong hoàn cảnh bạn trả lời câu hỏi của bạn thay vì tôi. Sau đây là phỏng vấn với một người tên David Morrison, người có khuynh hướng bị thu hút bởi người đồng tình và đã cho để bước theo Chúa Kitô.
ARLINGTON, Bang Virginia, ngày 9, Tháng giêng, 2003 ( Zenit.org ).
Nhiều người bị thu hút bởi người đồng giới tin rằng họ là ai được định nghĩa bởi hành vi đồng tính luyến ái của họ. Nhưng một người đã sống theo thu hút đồng tính luyến ai trong tuổi trưởng thành rồi trở thành người Công Giáo và sống đời sống trong sạch. Nhà báo David Morrison, trước đây cổ võ đồng tính, là tác giả của cuốn sách “Beyond Gay / Qua Khỏi Đồng Tính” là người lập nên và là moderator của Courage Online, nhóm trợ giúp những người đồng tính online.
Ông Morrison chia sẻ với Zenit đời sống trong sạch đã giúp giảm mức độ của sự thu hút đồng giới nơi ông.
H : Theo bạn, điều gì cộng phần vào khuynh hướng thu hút đồng giới của bạn?
Morrison: Thu hút đồng giới có nguyên nhân từ gen hay gene có phần ảnh hưởng, hay có gốc từ các vấn đề của tương quan trong thời gian ban đầu của cuộc sống tạo nên cơ hội cho một trong những cuộc tranh luận sôi nỗi hơn của thời đại.
Thật đáng tiếc, cuộc tranh luận có khuynh hướng đi thẳng từ những gì đang còn chỉ là cuộc bàn luận về khoa học đi thẳng vào các đề mục của báo chí, nhưng tôi cũng nghĩ trong văn hóa xã hội ngày hôm nay điều này không thể tránh được.
Trong trường hợp của riêng tôi, tôi tin những vấn đề đáng kể trong tương quan với cả hai cha mẹ, cũng như những người ngang hàng tuổi, góp phần vào sự phát triến của khuynh hướng đồng tính trong cuộc sống và trong cá tính của tôi. Tôi không trách cứ cha mẹ của tôi chút nào; họ là người như thế vì sự nuôi dưỡng họ lãnh nhận và họ đã cố gắng hết mình để nuôi dưỡng tôi. Như cha của tôi rất xa lánh về tình cảm trong suốt tuổi thơ ấu của tôi, trong khi mẹ của tôi thì đầy cảm xúc.
Cộng thêm vào đó, hôn nhân của cha mẹ tôi gặp căng thẳng về nhiều mặt và là một đứa bé tôi không thể không cảm nhận được điều ấy. Nếu muốn nói xa hơn, tôi nghĩ tôi sẽ nói có thể rằng tôi đã có một cá tính với điểm yếu đối với sự phát triển của đồng tính luyến ái. Nhưng kết luận là tôi nghĩ các yếu tố của tương quan nhất định và môi trường cần có ở đó để nó có thể phát triển.
H: Những nguyên nhân bên ngoài, chẳng hạn như văn hóa media, có ảnh hưởng đến những tư tưởng của bạn về đồng tính không? Nếu có, thì cách nào?
Morrison: Tôi sinh năm 1963 và có lẽ thời gian then chốt để văn hóa có ảnh hưởng lớn trên tôi là khoảng thời gian năm 1976 đến 1986.
Trong khoảng năm 1976 tôi bắt đầu thức tỉnh về tình dục—tôi bắt đầu có ao ước tình dục và bắt đầu hành động trên những ao ước ấy. Thoạt đầu với chính mình qua thủ dâm, nhưng cũng với những đứa trai lớn tuổi hơn, những người mà thân xác của họ, kinh nghiệm và quyền thế tôi thần tượng hóa. Nhìn lại tôi có thể nói rằng trong một mức độ nào đó, lợi dụng những cậu bé trẻ hơn để họ có thể thỏa mãn một sô ham muốn dâm dục căn bản của họ.
Tôi không nhớ quá nhiều những chuyện đùa lố bịch. Khi phong trào giải phóng đồng tính hay những vận động về đồng tính gây nên nhiều chú ý của cả nước, tôi nhớ có những chuyện cười cợt về nó là về AIDS. Nhưng tôi đã luôn có thể che dấu thu hút đồng tính của tôi, và những đứa trai lớn tuổi hơn mà tôi đôi khi có những hành vi tình dục với họ, dường như không nối kết sự đồng ý của tôi để có một vài hình thức quan hệ tình dục với họ với việc tôi là người đồng tính.
Có lẽ ảnh hưởng văn hóa lớn nhất về khuynh hướng đồng tính của tôi xảy ra khi tôi khoảng 19 tuổi và nó là việc ít nhiều không thể tránh được rằng nếu bạn có tí gì với việc bị thu hút bởi người đồng tính, bạn sẽ có quan hệ tình dục và xác định mình là đồng tính. Môt phương cách khác văn hóa cung cấp cho bạn là—chỉ đơn giản đừng nói cho ai biết bạn bị thu hút bởi người đồng tính—nhưng nó không thể được chấp nhận vì đó là cái vé đưa bạn đến một cuộc sống đầy sợ hãi và cực khổ.
Nhìn lại, tôi có lẽ có lối thoát cho một văn hóa khác thay vì những quá độ của việc hoặc là sống cuộc sống sợ hãi rằng ai đó sẽ nhận ra tôi có thu hút với người đồng tính hay xác định cách rõ ràng tôi là người đồng tính luyến ái và tham gia vào các cuộc chơi bời của họ.
H: Ở điểm nào của cuộc sống bạn khám phá cách để đối ứng với hấp lực đồng tính luyến ái của bạn?
Morrison: Tôi không biết nếu tôi đã khám phá ra cách để “đối ứng” với thú hút đồng tính. Thay vì điều ấy, tôi nghĩ tôi đã khám phá ra một vài điều cũng giống như những điều mà bất cứ ai đã bước ra khỏi đời sống bị xác định/định nghĩa bởi những ao ước tạm thời đến một cuộc sống được xác định bởi việc tìm kiếm Đức Kitô cũng đã nhận ra.
Những mức độ cám dỗ chúng ta phải đối mặt thường biến đi khi chúng ta không thỏa mãn/nuông chiều/nuôi dưỡng chúng; tìm sống trong sạch và chế ngự những tham muốn của mình làm chúng yếu đi, và trong trường hợp thú hút đồng tính tôi nghĩ sống trong sạch đã giúp làm giảm đi mức độ thu hút đồng tình mà tôi đã cảm nghiệm.
Để mọi người biết, tôi nghĩ rằng nam và nữ có thể giảm sự thu hút đồng tính sau một thời gian và theo những mức độ khác nhau. Đó là kinh nghiệm của chính đời sống của tôi, mặc dầu tôi đã chưa bao giờ tìm phương pháp trị liệu để giảm đi những thu hút đồng tính luyến ái ấy.
Mặc dầu tôi vẫn sống với mức độ thu hút đồng tính nào đó, mức độ ấy giảm hơn so với ba năm về trước và tôi hy vọng tôi sẽ cảm nghiệm nó ngày càng ít hơn ba năm tới.
Tôi đã không tìm cách trị liệu để giảm mức thu hút đồng tính tôi có vì trị liệu cách này thì tốn tiền, tốn thời gian và năng lực cảm xúc và với quá khứ của tôi, tôi có những trở ngại lớn hơn để vượt qua hơn là sự thu hút đồng tính.
H: Điều gì đã làm bạn quyết định thay đổi? Có một thời điểm quan trọng nào cho việc hoán cải không?
Morrison: Tôi đã không bao giờ thực sự quyết định để thay đổi những ao ước tình dục của mình. Tôi đã có hoán cải để tin vào Đức Giêsu Kitô và tìm kiếm Ngài, trước hết qua Anh Giáo và sau đó là Công Giáo Rôma.
Tôi đến với Đức Kitô, vì như người mù trên vệ đường, tôi đã tuyệt vọng và không còn gì để sợ mất mát. Không ai cố gắng truyền bá Tin Mừng cho tôi hay muốn đem tôi đến với Giáo Hội.
Khoảng tuổi 30, tôi đã đạt được rất nhiều điều và văn hóa đồng tính đương thời cho rằng một người nam có thể đạt được. Tôi có người yêu đã bảy năm. Tôi có một việc tốt và được kính trọng bởi bạn đồng nghiệp. Người bạn của tôi và tôi có tài sản chung và thụ hưởng đời sống tình dục. Tôi là người đồng tính công khai trong hết mọi lãnh vực của cuộc sống của tôi. Tuy vậy tôi vẫn không hạnh phúc. Với tất cả mọi sự tôi có, đời sống cảm thấy rỗng tuếch.
Trong một thời gian lâu dài, tôi nghĩ rằng vấn đề là điều gì đó trong đời sống của tôi và tôi đã cố gắng để thay đổi những sự khác nhau để xem nó có thể làm cho sự việc khác đi.
Một hôm, khi tôi ở nhà một mình, ý nghĩ bỗng xuất hiện trong tâm trí của tôi để cầu nguyện và tôi đã cầu nguyện lời nguyện của của các kẻ nghi ngờ: “Thiên Chúa, tôi không biết nếu Ngài hiện hữu, nhưng nếu Ngài có hiện hữu, tôi thật cần đến Ngài trong đời sống của tôi.” Thiên Chúa đã đến gặp tôi và mọi sự đã không như trước nữa.
H: Đức tin của anh đã có ảnh hưởng nào đến sự cố gắng để thay đổi hành vi đồng tính của anh?
Morrison: Tôi không ngay lập tức đi đến việc vâng phục của đời sống trong sạch. Tôi trải qua một vài năm gắng sức để đi trên nối kết hai sự này bằng cách gọi mình là “người Kitô hữu đồng tính,” một người mà có thể tin vào Chúa Kitô và vẫn có tình dục đồng tính.
Nhưng khi tôi cầu nguyện nhiều hơn và học hỏi nhiều hơn về Chúa Giêsu Kitô, về Kitô giáo của lịch sử và về các thánh, và khi tôi nhìn thấy nhân chứng của những Kitô hữu trung tín về chỗ đứng của Chúa Kitô trong đời sống của ho, tôi đi đến kết luận rằng tôi không còn muốn là “người Kitô hữu đồng tính” nữa.
Tôi muốn thuộc về Đức Kitô, và nếu yêu mến Ngài có nghĩa là sống khiết tịnh, và nếu Chúa Giêsu sẵn sàng để giúp tôi để làm điều ấy, thì đó là điều tôi muốn và đó là điều tôi muốn ngày hôm nay.
H: Những lời dạy của ĐTC Gioan Phaolô II có giúp anh không? Tại sao?
Morrison: Tôi nghĩ ĐTC Gioan Phaolô đã thực hiện một sứ vụ cho Kitô hữu và thậm chí người ngoài Kitô giáo qua những lời giải thích cẩn thận và rõ ràng của thần học của thân xác.
Tôi nghĩ trong thế giới hôm nay có sự rối loạn về vai trò của thân xác chúng ta trong đời sống tâm linh và sự quan trọng của thân xác như là một phần của con người. ĐTC Gioan Phaolô đặt nền tảng cho phần rất quan trọng sứ điệp của Giáo Hội cho thiên niên kỷ tới.
H: Giáo Hội có thể làm gì để khuyến khích những người đang có hành vi đồng tính để sống trinh khiết?
Morrison: Giáo Hội có thể làm một ân huệ đến tất cả những người độc thân bằng cách khuyến khích họ, dù họ có thu hút đồng tính hay không, để phát triển một tương quan sâu sắc hơn và mạnh mẽ hơn và tình bạn mà không cần liên quan đến tình dục.
Quá nhiều người trẻ hôm nay, và không chỉ người trẻ bị bối rối về cái gì là tình bạn trung thực và sự gần gũi cảm xúc thật là quan trọng trong đời sống chúng ta. Giáo Hội dạy dỗ người độc thân nam và nữ để sống trinh khiết, nhưng Giáo Hội không dạy chúng ta sống cô độc.
Giáo Hội cần giúp để giáo dục mọi người rằng cuộc sống thỏa mãn về cảm xúc và gần gũi có thể có được mà không cần có hoạt động tình dục.
H: Lời khuyên nào bạn có cho những người có khuynh hướng đồng tính?
Morrison: Đừng nghĩ rằng thu hút đồng tính, tự nó, bảo bạn là ai/xác định con người bạn/xác định cuộc sống bạn. Con người thì quá phức tạp cách lộng lẫy để bị giảm xuống thành nhãn hiều “tôi là người đồng tính”.
Đặc biệt là nếu bạn còn trẻ và chưa có những hoạt động tình dục, đừng tin rằng bạn sẽ nhất thiết cảm nghiệm mức độ thu hút đồng tính bạn đang có hôm nay.
Đừng nghĩ rằng vì bạn có sự thu hút đồng tính, Thiên Chúa chẳng tí yêu bạn hay rằng bạn không thể tìm đến với Ngài hay rằng bạn không thể nào trở thành người thánh.
Leave a Reply