Roger Libby là một nhà trị liệu tình dục, người đã xuất hiện trên tất cả các talk show lớn như Oprah, Donahue và Geraldo. Đóng góp được đánh giá cao của ông là ông kêu gọi các cặp đôi tham gia vào PSD (Pre-Sex Discussion): Thảo luận trước khi quan hệ tình dục để tìm hiểu nhau. Điều Libby nói được coi là một khám phá mang tính đột phá: quan hệ tình dục sẽ viên mãn hơn khi một cặp đôi thực sự nói chuyện trước. “PSD là một cuộc trò chuyện thân mật và thú vị nhằm truyền cho những người đang yêu nhau thông tin về cảm xúc, mong muốn và kỳ vọng của nhau… PSD khuyến khích sự trung thực lẫn nhau; tình dục không trung thực thì không có ý nghĩa, lâu dài hay vui thích”. Libby kết luận rằng “một PSD được thực hiện đúng cách sẽ giảm thiểu nguy hiểm và tối đa hóa niềm vui.”41
Thật có ai đoán được điều này? Nếu mọi người hiểu nhau như con người, dù chỉ một chút, họ thực sự cảm nhận được khoái cảm tình dục lớn hơn. Đó có thể là lý do tại sao các nghiên cứu đều cho thấy rằng những người hạnh phúc nhất về mặt tình dục là những người Kitô hữu bảo thủ, trung niên, và đã kết hôn.42
Làm thế nào mà nhiều người phương Tây lại mất đi nhận thức về một sự thật thông thường như vậy? Nguồn gốc sâu xa hơn của văn hóa tình dục không ràng buộc là gì? Chúng ta có thể giúp mọi người có được quan niệm đúng đắn hơn về tình dục nếu chúng ta biết những quan niệm sai lầm này đến từ đâu và chúng phát triển như thế nào. Như chúng ta đã tìm hiểu ở chương 3, sau thời kỳ Khai sáng, nhiều nhà tư tưởng hàng đầu bắt đầu áp dụng thế giới quan duy vật, coi con người không là gì khác ngoài những sinh vật vật chất phức tạp. Kết luận hợp lý, vì thế lại là: mục tiêu của cuộc sống là tránh nỗi đau thể xác và tối đa hóa thú vui thể xác.
Thế giới quan duy vật làm gì với những thực tế phi vật chất như lý tưởng đạo đức và nguyên tắc? Những lý tưởng không thể được quan sát, cân nhắc hay đo lường trong phòng thí nghiệm. Kết quả là, những người theo chủ nghĩa duy vật nghiêm khắc coi chúng là không thực tế. Họ tán thành đạo đức vị lợi trong đó điều tốt duy nhất là thú vui. Sử gia Roy Porter cho biết: “Bước ngoặt lịch sử vĩ đại của Thời kỳ Khai sáng nằm ở việc ghi nhận sự chính đáng của khoái lạc”. “Nền khoa học mới nhìn nhận con người như những cỗ máy được thúc đẩy để theo đuổi khoái cảm và tránh đau đớn.”43
Có lần tôi được hỏi trên một chương trình phát thanh: “Tại sao nước Mỹ lại đi theo hướng sa đọa đạo đức như vậy?” Tôi trả lời: “Nó chứng tỏ sức mạnh của thế giới quan trên tâm trí chúng ta. Nếu đúng là con người chỉ là những cỗ máy phức tạp, hoạt động theo cơ chế phản ứng kích thích, thì kết luận hợp lý là họ chỉ bị điều khiển bởi thú vui và nỗi đau. Cơ thể của họ là cỗ máy tạo khoái cảm. Và họ có thể sử dụng cơ thể mình theo bất kỳ cách nào họ muốn miễn là nó mang lại khoái cảm thể xác tối đa.”44
41. Roger Libby, The Naked Truth about Sex: A Guide to Intelligent Sexual Choices for Teenagers and Twentysomethings (Freedom Press, 2013), 142.
42. See Slattery and Gresh, Pulling Back the Shades, 99–100. Một nghiên cứu cho thấy “trong thực tế, thế giới tình dục hôn nhân không được đề cao và hiếm khi được thảo luận thực ra lại là điều đem đến sự hài lòng nhất”. Một nghiên cứu khác cho thấy “những người kết hôn chung thủy là những người hài lòng nhất về mặt tình dục so với bất kỳ nhóm nào khác khi quan hệ tình dục”. Glenn Stanton, Why Marriage Matters (Colorado Springs: Piñon Press, 1997), 42, 46.
43. Roy Porter, The Creation of the Modern World (New York: W.W. Norton, 2000), 258, 260.
44. Như Đức Gioan Phaolô II giải thích, trong triết học duy vật, thân xác đã “bị giản lược thành vật chất thuần túy”. “Nó chỉ đơn giản là một tổ hợp các cơ quan, chức năng và năng lượng được sử dụng theo tiêu chí duy nhất là đem đến vui thích và hiệu quả.” Kết quả là tình dục “bị phi nhân cách hóa và bị lợi dụng”. Evangelium vitae, §23.
Leave a Reply