Trong Thánh vịnh 51, Vua Đa-vít kêu cầu ĐỨC CHÚA thương xót ông, xóa bỏ những lỗi lầm của ông, rửa ông sạch mọi tội ác, và giải thoát ông khỏi “tội đổ máu.” Đa-vít cầu xin lòng thương xót, xin một tấm lòng trong sạch, và một thần khí mới được đặt trong ông, ông đã nói: “Vâng, con biết tội mình đã phạm, lỗi lầm cứ ám ảnh ngày đêm. Con đắc tội với Chúa, với một mình Chúa, dám làm điều dữ trái mắt Ngài” (Thánh vịnh 51, 3–4). Điều gì Đa-vít đã làm để khiến ông phải hối hận như vậy?
Có lẽ bạn đã biết, Đa-vít đã ngoại tình, có con với một người đàn bà và sau đó giết chết chồng bà. Nhưng điều gì đã đưa đến những lựa chọn khủng khiếp này? Sự nhàn rỗi. Câu chuyện bắt đầu trong quyển thứ 2 của sách Sa-mu-en chương 11, có đoạn viết: “Lúc xuân về, thời mà các vua ra quân, vua Đa-vít sai ông Giô-áp đi, cùng với các bề tôi của vua và toàn thể Ít-ra-en. Họ giết hại con cái Am-mon và vây hãm Ráp-ba. Còn vua Đa-vít thì ở lại Giê-ru-sa-lem. Vào một buổi chiều, vua Đa-vít từ trên giường trỗi dậy và đi bách bộ trên sân thượng đền vua. Từ sân thượng, vua thấy một người đàn bà đang tắm. Nàng nhan sắc tuyệt vời. Vua Đa-vít sai người đi điều tra về người đàn bà”.
Bạn hãy theo dõi chặt chẽ một chuỗi các sự kiện: Mùa xuân là thời điểm trong năm khi các vị vua ra trận, nhưng Vua Đa-vít ở nhà, ngủ trưa, dậy muộn, đi dạo trên sân thượng của mình, nhìn thấy và thèm muốn vợ của một người đàn ông khác. Những người hầu của Đa-vít cho ông biết bà là vợ của Uriah, nhưng Đa-vít vẫn gửi người đưa bà đến.
Tội trọng không bao giờ là một sự kiện riêng biệt. Nó luôn là kết quả cuối cùng của rất nhiều cơ hội bị bỏ lỡ, những cơ hội mà sẽ đưa đến những chọn lựa tốt lành hơn. Và thường, một đô-mi-nô bắt đầu phản ứng dây chuyền từ sự nhàn rỗi.
Vua Đa-vít đáng lẽ phải ra trận với quân đội của mình, đáng lẽ nên rời khỏi ghế sa-lông và làm điều gì đó cho vương quốc của mình. Ông đã có thể quay mắt nhìn đi chỗ khác khi thấy người phụ nữ và để mọi thứ như vậy. Nhưng ông tìm tòi để biết bà và cố ý phạm tội ngoại tình, sau đó sắp xếp việc giết chết một trong những người lính trung thành của ông! Vì thế Thánh Gioan Bosco đã nói, “Cái bẫy chính mà ma quỷ giăng ra cho những người trẻ tuổi là sự rảnh rỗi ở không. Đây là nguồn gốc nguy hiểm của mọi sự dữ. Đừng nghi ngờ điều này: con người được sinh ra để làm việc, khi người ấy không làm như vậy, anh ta như cá ở ngoài nước, rất dễ phạm tội làm mất lòng Chúa.”25
HÀNH ĐỘNG
Một trong những sự hấp dẫn của dâm dục là nó đòi hỏi ít nỗ lực hoặc sự liều lĩnh. Khi một người đàn ông xem phim khiêu dâm, người phụ nữ trên mạng sẽ không bao giờ từ chối anh ta. Khi một người đàn ông “đi quá xa” với bạn gái, anh ta sẽ không cố gắng kiềm chế ham muốn của mình. Khi ai đó thủ dâm, điều đòi hỏi anh chỉ là tuân theo những thôi thúc tình dục. Trong khi sự trong sạch đòi hỏi sự nỗ lực và vất vả, thì mọi hành vi dâm dục chỉ cần thụ động là xong.
Vì vậy, một người đàn ông phải sử dụng sức mạnh ý chí của mình, đặc biệt là niềm tin sâu thẳm của trái tim để chống lại sự thụ động này. Thời điểm tốt nhất để làm điều này không phải là ở giữa một cơn cám dỗ mạnh mẽ, mà là rất lâu trước khi nó có cơ hội bén rễ. Vậy làm sao mà làm được điều này? Hãy bận rộn! Suy cho cùng, chỉ có một người nhàm chán mới trải qua cảm giác buồn chán. Thay vì ngồi đó và chờ đợi để được giải trí, hãy chọn trở thành người có óc sáng tạo, phục vụ, học hỏi, cầu nguyện, xây dựng hoặc tập thể dục. Chỉ cần làm một cái gì đó!
Đúng là không tốt cho sức khỏe khi làm việc liên tục. Thời gian để giải trí là điều cần thiết. Nhưng khi đến thời điểm đó, hãy đảm bảo rằng đó là một hoạt động thực sự tái tạo lại bạn, thay vì một hoạt động lãng phí thời gian và khiến bạn cảm thấy bồn chồn. Trên thực tế, hãy dành chút thời gian hôm nay để làm điều gì đó tốt đẹp mà bạn thực sự thích thú! Bạn đã đi được nửa chặng đường của chương trình, vì vậy hãy tự thưởng cho mình vì nỗ lực đó. Sự trong sạch liên quan đến việc sống một cuộc sống cân bằng, không phải là một cuộc sống chỉ thuần cực nhọc và thiếu thốn. (Video cho ngày 15)
25 St. John Bosco, in Paul Thigpen, A Dictionary of Quotes from the Saints (Ann Arbor, MI: Charis Books, 2001), 124.
Leave a Reply