Thần học thân xác của người nam
Khi đang chơi gôn với một người bạn, tôi có nói chuyện với một người trong nhóm. Tôi hỏi anh đã kết hôn và có con cái chưa. Không do dự, anh ấy đáp: “Không đời nào! Tôi ngán trẻ con lắm!”
Tôi không nhớ lần cuối cùng tôi cảm thấy tiếc cho một người là khi nào. Vậy, trước khi đánh ván tiếp theo, tôi gợi cho anh ta một tư tưởng về tương lai khi về già và nằm cô đơn một chỗ trên giường bệnh vì anh sợ có con cái.
Lý do tôi khiến anh ta cảm thấy tội lỗi là vì tôi không muốn anh bỏ lỡ niềm vui tuyệt vời nhất một người đàn ông có thể trải nghiệm. Đối với tôi, không gì tuyệt vời hơn việc được làm cha trên thế gian này. Khoái lạc, tiền tài, và thành tựu có thể gây thỏa mãn, nhưng không thể làm ta được viên mãn. Trái lại, được làm cha thì có tính vĩnh cửu. Theo lời dạy của Giáo hội: “Con cái là ân huệ cao quý nhất của hôn nhân”.[26]
Một trong các giáo viên trung học của tôi là một người đàn ông trẻ đã có gia đình, và ông ấy luôn rơi lệ khi nói về đàn con của mình. Lúc đó tôi 16 tuổi, và tôi nhớ tôi đã nghĩ rằng ông có gì đó gắn bó quá mức với con cái. Giờ đây tôi đã làm cha, tôi hiểu điều ông cảm nhận, và có thể làm chứng rằng đó là điều không thể giải thích được, chỉ có thể cảm nghiệm mà thôi. Vì vậy, đừng sợ thiên chức làm cha. Sợ trúng số còn có vẻ hợp lý hơn.
[26] Gaudium et Spes, 50.
Leave a Reply