Khi cơ thể của một người phụ nữ xuất hiện trên trang bìa của một tạp chí lá cải, chỉ có một trong ba dòng tiêu đề dưới đây sẽ đi kèm với nó. Tạp chí sẽ ca ngợi sự hoàn hảo của cô, than thở về tình trạng béo phì của cô, hoặc thông báo về chứng biếng ăn của cô. Không có gì đáng ngạc nhiên khi trung bình một cô gái Mỹ bắt đầu ăn kiêng từ khi 8 tuổi.1 Có hơn một nửa những cô gái ở độ tuổi thanh thiếu niên nghĩ rằng họ nên ăn kiêng.2
Họ không phải là những người duy nhất vật lộn để giữ cho mình thon thả. Revlon quyết định Cindy Crawford quá béo cho những quảng cáo, họ quyết định cho cô ăn kiêng bằng phương pháp kỹ thuật số – cách sử dụng máy tính nhiều cho cánh tay trông gầy hơn như quảng cáo của họ.3 Khi các siêu mẫu thậm chí không thể sống theo tiêu chuẩn sắc đẹp ngày nay, vậy thì làm sao để người phụ nữ nào cũng cảm thấy thích những gì trong gương? Bởi chúng ta sống trong nền văn hóa coi trọng bề ngoài, hầu hết các cô gái đều lớn lên với sự chán ghét – và đôi khi là thù hận cơ thể mình trước khi học xong tiểu học. Dù cho giới truyền thông chỉ trích hình dáng một người phụ nữ như thế nào, thì không có ai đòi hỏi nhiều hơn là chính bản thân họ.
Trong hành trình tìm kiếm tình yêu và sự chấp nhận, nhiều phụ nữ vô tình đón nhận lối sống tôn sùng thể xác. Họ bắt đầu thần tượng vóc dáng hoàn hảo và hy sinh bản thân để có được nó. Đây thường không phải là một sự lựa chọn có chủ ý. Đối với hầu hết các cô gái, nó giống như một sự ép buộc thì đúng hơn. Nhưng kết quả cuối cùng thì luôn luôn giống nhau: Bởi vì sự tôn thờ bất cứ điều gì khác ngoài Chúa sẽ luôn khiến người ta không được thỏa mãn, những người phụ nữ này không bao giờ cảm thấy hài lòng.
Quá trình này có thể bắt đầu bằng những so sánh thể xác bình thường trong tâm trí khi cô gái nhận ra thể xác quan trọng với các chàng trai (và các cô gái khác). Trên chuyến xe buýt đến trường năm mười một tuổi, cô nhìn thấy nhiều biển quảng cáo của phụ nữ (đã qua chỉnh sửa ảnh) được phóng to qua cửa sổ. Ở nhà, cô bật tivi và thấy những người mẫu không tỳ vết đưa ra những lời khuyên về cách một cô gái có thể trở nên đáng mơ ước khi nói và làm theo những điều phù hợp với chàng trai. Những hạt giống không chân thật này gây ấn tượng mạnh lên tâm trí trẻ thơ của một cô gái. Cô đi xem phim và thấy những người có thân hình hoàn mỹ đang sống hạnh phúc mãi mãi với những người đẹp khác. Một tiêu chuẩn hoàn hảo không thể đạt tới được dựng lên mà cô không hề nhận ra. Khi lắng nghe những câu chuyện phiếm quanh trường học, cô học được cách sử dụng cơ thể làm mồi nhử để thu hút sự chú ý của đàn ông.
Khi khao khát có được vẻ ngoài hoàn hảo, một cô gái có thể bỏ đói bản thân hoặc bắt đầu bị rối loạn về ăn uống (ăn nhiều hơn vì đói rồi trừng phạt thân thể mình sau đó). Với mong muốn được chấp nhận, cô có thể cho phép con trai đi quá giới hạn về thể xác. Vì lo sợ khả năng sinh sản, cô sử dụng biện pháp tránh thai để tránh hậu quả của việc gần gũi tình dục. Các bệnh lây truyền qua đường tình dục và việc phá thai đôi khi cũng theo sau. Cảm giác chán nản bao trùm cuộc sống, và trái tim cô trĩu nặng với sự lạc lõng, bản thân cảm thấy mất mát thứ gì đó mà không thể tránh khỏi. Cô không nhận ra chính mình, và bắt đầu tự trách móc và chán ghét bản thân. Để xoa dịu nỗi đau tình cảm, cô thậm chí có thể tự cắt vào da thịt hoặc tệ hơn là suy nghĩ đến việc tự tử. Lời nói dối này đưa tới lời nói dối khác, nhưng mỗi lời nói dối đều hứa hẹn cô sẽ có được điều cô tìm kiếm. Cô thật sự không muốn những điều này chút nào, nhưng cuối cùng cô lại làm tất cả.
Cô đã sai ở đâu? Làm thế nào mà một loạt những đau khổ như vậy có thể được ngăn chặn lại? Câu trả lời là: Mỗi lời nói dối phải được gỡ bỏ để sự thật có thể bắt đầu chữa lành cho cô ấy. Tiếp theo, là những sự thật đó.
Trở về chương 11 của Trang Mục lục
1 Teresa Tomeo, Noise (West Chester, Pa.: Ascension Press, 2007), 59
2 HealthyPlace.com Staff Writer, “How Many Children Have Eating Disorders?” (Jan. 8, 2009)
3 Leanne Potts, “Carnie Needs To Shed Self-Esteem Bid,” ABQJournal.com. Feb. 9, 2003.
Leave a Reply