“Tôi không phải là trái cây.”
Với những lời đó, một cô gái Hồi giáo bắt đầu những lời bình luận trong căn phòng có mặt nhiều thanh thiếu niên. Cũng như bạn đang tự hỏi về ý nghĩa của lời ấy, những thanh niên thiếu nữ phản ứng với cái nhìn đầy thắc mắc. Cô gái lặp lại:
“Tôi không phải một thứ hoa quả. Tôi lớn lên gần một khu chợ, và tôi thấy mấy anh chàng đi vào gian hàng trái cây. Họ lựa và kiểm tra đủ kiểu trước khi quyết định mua. Họ chạm vào chúng, ngửi mùi, sờ nắn, rồi lại thả chúng trở lại chỗ chất đống đó. Sau khi lục lọi hết cả một mớ, họ mới chọn một vài quả, mua chúng và bỏ đi. Tôi không phải là trái cây như thế.”
Những sinh viên hiểu được quan điểm của cô ấy. Không may, nhiều phụ nữ ngày nay hài lòng với việc bị đối xử như là một sản phẩm. Với cái nhún vai thờ ơ, họ bỏ qua những điều không tôn trọng mà nam giới nói và cho rằng “Đàn ông vẫn luôn là thế. Tôi có thể làm gì chứ?”. Nếu một phụ nữ muốn nhận được sự đáp trả hoàn toàn tôn trọng từ đàn ông, cô ấy cần một phẩm chất trên tất cả: sự quyết đoán.
Trở về chương 6 của Trang Mục lục
Leave a Reply