Điện thoại của Darren chớp nháy. Ai đó đã để lại tin nhắn cho anh: “Darren, em là Rachel. Chúng ta gặp nhau tháng trước ở một buổi tiệc. Em mất kinh và đã mang thai…Anh cần gọi lại em ngay.” Darren bàng hoàng và nôn nóng. Rachel là một người bạn gái anh ta gặp sau cuộc tình một đêm khi anh uống rượu ở nhà người bạn. Darren chẳng biết gì nhiều về Rachel.
Hai năm sau, tôi (Jason Evert) có cơ hội gặp lại Darren tại một hội nghị cho giới trẻ. Con trai của anh nay đã hơn một năm và Darren trở nên một người cha tốt. Anh ta không cưới Rachel và nói: “Cô ta đi vào lối sống không tốt và vẫn có quan hệ với những người sai lầm. Nhưng cô ta cho phép tôi có nhiều thời gian với đứa con và tôi rất mừng có rất nhiều thời gian với con của mình. Tôi làm sau giờ học ở trường để có tiền nuôi đứa con.”
Dầu Darren không có ý định để có đứa con, anh ta đã chọn làm cha. Trong một bài thuyết trình cho sinh viên nam trước khi là ĐGH, John Paul II có nói về xu hướng để tránh khỏi sự thách đố này. Ngài nói: “Khi người nam lãnh nhận sự khoái lạc, người ấy phải đón nhận trách nhiệm nữa”. Và ngài thêm rằng khi sự sống đã được thụ thai, “một nguy hiểm luân lý trầm trọng bắt đầu,” vì người nam có thể rơi vào vai trò của kẻ lạm dụng. Xu hướng này sẽ điều khiển người nam “nếu người ấy không dùng sức mạnh nội tâm—sức mạnh của trí hiểu biết và ý định và ngay cả trái tim của anh ta—để trưởng thành đến vai trò làm cha.”1
Càng cảm thấy có trách nhiệm nhiều đối với người mình yêu thì tình yêu càng chân thật.
— ĐGH Gioan Phaolô II
Vì nếu việc của người nam là khởi xướng món quà sự sống, người trai trẻ phải chọn lựa cách khôn ngoan khi nào và qua ai anh ta sẽ đem sự sống vào đời… Thay vì sống tiết độ để kiêng cử, một số đã chọn để đánh bài với tương lai của người khác. Họ đã gạt bỏ sự khôn ngoan của việc đợi chờ và để rồi người nữ và trẻ em phải trả giá cho cuộc sống tình dục phóng túng của họ. Họ chờ đợi sự may mắn, hy vọng rằng họ không “lỡ” làm ai mang thai. Dầu họ tuyên bố mình là người có sự tự do, họ sống trong sợ hãi. Thay vì cảm nhận được khả năng để tạo nên sự sống mới là hồng ân, nó trở nên một cản trở bất tiện làm phức tạp công cuộc tìm kiếm khoái lạc của họ. Nếu thai nghén xảy ra, người nam như thế thường nghĩ rằng có điều gì đó hư hỏng! Họ nói: “Tại sao việc ấy xảy ra được?” Dường như người nam như vậy sợ về cách anh ta được ra đời. Nếu chúng ta sống đúng đắn, chúng ta không cần phải sợ. “Tình yêu không biết đến sợ hãi; trái lại, tình yêu hoàn hảo loại trừ sợ hãi, vì sợ hãi gắn liền với hình phạt và ai sợ hãi thì không đạt tới tình yêu hoàn hảo” (1 John 4:18).
Hãy sống theo lời khuyên này: “Hãy ổn định mọi chuyện bên ngoài và thu xếp công việc đồng áng, rồi sau đó mới lo dựng nhà.” (Sách Châm ngôn 24:27) Chúng ta không nên tham gia vào việc làm nên một gia đình cho tới khi chúng ta đã sẵn sàng để lãnh trách nhiệm gia đình.
1. Karol Wojtyła, The Way to Christ (San Francisco: Harper, 1982), 55-56
Bài này được cấp phép bởi Ascension Press từ cuốn sách Theology of Her Body/Theology of His Body. Xin đừng sao chép nhằm tôn trọng bản quyền của Ascension Press.
Leave a Reply