Vài năm trước, trong khi xếp hàng chờ xưng tội – lần thứ mười một triệu – về một tội mà tôi dường như không thể tránh, tôi đã trở nên sợ hãi. Điều gì sẽ xảy ra nếu lòng thương xót của Chúa không đã cạn hẳn đối với tôi? Lòng thương xót ấy từ từ cạn dần và đến một ngày nào đó Chúa nói, “Đủ rồi. Ta chịu không nỗi nữa. Không còn thương xót nổi nữa.”
Tôi biết rằng tôi không đơn độc trong nỗi sợ hãi này. Nhiều người trong chúng ta nhân cách hóa Chúa, nghĩa là, giảm Thiên Chúa, Đấng vô tận trong hết mọi thuộc tính của Ngài (kể cả lòng thương xót) xuống cấp độ của loài người. Vì chúng ta không thể tha thứ liên tục, điều đó cũng phải đúng với Thiên Chúa chứ?
Tạ ơn Chúa, điều đó hoàn toàn là sai!
Giữa nỗi sợ hãi này, tôi nhớ trong Phúc âm của Thánh Mát-thêu, khi Phêrô đến gần Chúa Giêsu và hỏi: “Bấy giờ, ông Phê-rô đến gần Đức Giê-su mà hỏi rằng: ‘Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không?’ Đức Giêsu đáp: ‘Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy.’” (Mt 18, 21-22).
Chúa không nói là chỉ tha 490 lần thôi mà là sự tha thứ của Phêrô phải sự tha thứ từ tâm can và luôn luôn. Tại sao? Bởi vì đó là bản chất của lòng thương xót của Chúa. Tha thứ cách hoàn hảo và không ngừng. Nếu bạn nghi ngờ về lòng nhân từ vô bờ bến của Chúa cho bạn, ba câu trích dẫn sau đây có thể giúp bạn hết nghi ngờ:
1. Bạn được chìm ngập trong tình yêu và lòng thương xót
“Tôi đảm bảo với bạn, chúng ta được chìm ngập trong tình yêu và lòng thương xót. Mỗi người chúng ta đều có một người Cha, một người Anh, một người Bạn, và Vị Lang Quân của linh hồn, Đấng là Trọng Tâm và là Vua của trái tim chúng ta, Đấng Cứu Chuộc và Đấng Giải thoát, cúi xuống trên chúng ta, trước sự yếu đuối và bất lực của chúng ta, như chúng ta là những đứa trẻ nhỏ, với một sự dịu dàng khôn tả, dõi theo chúng ta như chúng ta là con ngươi mắt Ngài, Đấng đã nói, “Ta tìm lòng thương xót chứ không là hy lễ”, một Chúa Giêsu bị đun đốt bởi ao ước cứu vớt chúng ta bằng mọi cách, Đấng đã mở thiên đàng dưới chân chúng ta. Và chúng ta thường sống như những đứa trẻ mồ côi, như những đứa trẻ bị bỏ rơi, như thể là Địa ngục đã mở ra dưới chân chúng ta. Chúng tôi là những người thiếu đức tin! ”
— Fr. Jean C. J. d’Elbée
2. Lòng thương xót của Chúa vượt thắng trên mọi sự hiểm độc
“Con xin tôn vinh Chúa vì Ngài đã cho con nhìn thấy Ngài tốt lành biết bao với tội nhân, và lòng thương xót của Ngài chiến thắng trên mọi hiểm độc, đến nỗi không gì có thể tiêu diệt được lòng thương xót đó, rằng bất kể chúng con đã vấp ngã bao nhiêu lần hay vấp ngã cách đáng xấu hổ chừng nào, tội nhân không cần phải tuyệt vọng về ơn tha thứ của Ngài… Thật vô ích khi kẻ thù của Chúa và của con đặt ra những cái bẫy mới cho con mỗi ngày. Ngài có thể cho phép con bị mất tất cả mọi thứ khác trước, ngoại trừ hy vọng con có được nơi lòng thương xót của Ngài.”
— Thánh Claude de la Colombiere
3. Sự tin tưởng vào Chúa mà chúng ta nên có
“Không phải vì tôi đã được bảo vệ khỏi tội trọng mà tôi đến với Chúa với lòng tin tưởng và tình yêu. Ngay cả khi lương tâm tôi kết án tôi với hết thảy các tội ác mà một người có thể phạm phải, tôi chắc chắn rằng tôi sẽ không mất đi lòng tin tưởng của tôi; Tôi sẽ ném mình, trái tim tan vỡ vì đau buồn, vào vòng tay của Đấng Cứu Chuộc tôi. Tôi biết Ngài yêu đứa con hoang đàng biết chừng nào; Tôi đã nghe những lời Ngài nói với bà Maria Mác-đa-lê-na, với người đàn bà bị ngoại tình, với người đàn bà Sa-ma-ri. Không, không ai có thể làm tôi sợ hãi, vì tôi biết quá rõ những điều tôi phải tin về lòng thương xót của Chúa, về tình yêu thương của Người. Tôi biết rằng chỉ trong nháy mắt, tất cả hàng ngàn tội lỗi đó sẽ bị tiêu tan như giọt nước trong lò lửa rực cháy ”.
— Thánh Têrêxa Hài đồng Giêsu.
Nguồn: Matt Fradd
Leave a Reply