Khi tôi (Crystalina) đến thăm Jason lần đầu tiên ở San Diego, chúng tôi lái xe đến giáo xứ của anh để dành chút thời gian với Chúa. Bước ra khỏi xe, Jason vô tình hỏi: “Này, ngày mai anh có buổi diễn thuyết về đề tài trong sạch ở một trường trung học. Em có muốn lên sân khấu với anh và diễn thuyết phần của em không?”
Dù chúng tôi đã gặp nhau tại một hội nghị về trong sạch một năm trước đó, Jason không biết tôi không có gì để nói về “trong sạch”. Hầu như không ai biết quá khứ của tôi – kể cả Jason! Chúng tôi thậm chí chưa hẹn hò, nhưng rõ ràng là chúng tôi có cảm tình mãnh liệt với nhau. Lúc này, anh ấy lại hỏi tôi lên sân khấu và chia sẻ chứng ngôn của tôi trước toàn thể học sinh khi anh thậm chí còn không biết những gì mình sắp nghe?
Tôi cảm thấy rất xấu hổ. Tôi lắp bắp, “Ồ, nếu em lên đó phát biểu, anh nghĩ em nên nói về điều gì?” Khi chúng tôi đến gần cửa nhà nguyện, anh ấy trả lời: “Anh không rõ. Em hãy hỏi Chúa Giêsu. Ngài sẽ cho em biết.” Rồi chúng tôi bước vào nhà nguyện. . . và bước trọn vào những chương kế tiếp của cuộc đời nhau.
Trong lúc cầu nguyện, tôi trút hết mọi nỗi sợ hãi ra cho Chúa:
Chúa, Jason sẽ nghĩ gì về con nếu con nói với anh ấy sự thật? Anh ấy đang gìn giữ sự trong sạch cho hôn nhân và con chắc anh ấy cho là con cũng như vậy. Cha mẹ anh ấy sẽ nghĩ gì khi họ biết sự thật về con? Con là ai mà dám diễn thuyết về sự trong sạch? Ai mà muốn nghe con? Con có gì để diễn thuyết? Con không có bằng thần học. Con sẽ chỉ làm cho Jason và bản thân thành trò đùa! Chúa ơi, sao con lại để mình vướng vào tình huống này? Sao Chúa đưa con vào tình huống này, Chúa ơi?
Sau khi rời nhà nguyện, Jason và tôi trở về căn hộ của anh ấy để ăn tối. Ngồi bất động cạnh ghế lái xe, tôi ngại ngùng cất lời. “Jason, em cần nói với anh một điều…. Anh biết em mãnh liệt tin vào đức trong sạch và giữ gìn bản thân trong trắng cho hôn nhân, phải không? Nhưng trong quá khứ, em đã không như vậy.” Sau đó, tôi bắt đầu kể cho anh ấy nghe về quá khứ của mình. Dĩ nhiên, đó là cuộc trò chuyện khó khăn nhất của đời tôi. Không có cách nào dễ dàng hơn để trình bày, bởi vì đó là điều bạn không muốn nói ra khi rơi vào lưới tình với người kia!
Trong trường trung học, tôi muốn gây ấn tượng với các bạn nam. Tôi biết chính xác điều gì phải nói và làm sự gì để có sự chú ý của họ. Nhưng thời mà tôi dùng các chiêu trò và đùa cợt ấy đã qua rồi. Cuối cùng, tôi cũng gặp được một người đàn ông, người mà ý kiến của anh về tôi hết sức quan trọng. Tôi không muốn làm anh ấy thất vọng, nhưng tôi biết mình không thể trốn mãi được. Hoặc anh ấy sẽ yêu tôi vì con người tôi đã trở thành, hoặc anh ấy sẽ không còn quan tâm đến tôi vì con người tôi trong quá khứ. Tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc phó mặc và hy vọng.
Tôi không nghĩ anh ấy biết phải phản ứng thế nào, vì tôi trước kia quá khác con người tôi ở hiện tại. Crystalina duy nhất mà anh ấy biết đang mặc váy đoan trang, tham gia việc truyền giáo và đọc sách về đức trong sạch. Khi tôi kể cho anh ấy nghe về quá khứ của mình, tôi nhận thức được nội tâm anh đang buồn bã. Tôi muốn an ủi anh ấy, nhưng khi tôi chưa biết phải làm gì, anh ấy đã lau khô nước mắt cho tôi. Anh ấy đã an ủi tôi và nhắc tôi nhớ rằng tôi là một con người mới.
Sáng hôm sau, trước mặt sáu trăm thanh thiếu niên đang tròn xoe mắt, Jason đưa micro cho tôi. Và như tôi đã kể cho anh chuyện đời tôi, tôi bây giờ có khả năng trút hết tâm tình trước các em học sinh, tôi kể với các em tôi đã dần đánh mất bản thân mình như thế nào và sau đó được Chúa Giêsu tìm đến trong giờ phút đen tối nhất ra sao.
Sau buổi thuyết trình, học sinh đổ lên sân khấu về phía tôi. Nhiều người đã rơi nước mắt, ôm và cảm ơn tôi vì tôi đã thành thật chia sẻ cuộc đời mình với họ. Thật là một cảm giác choáng ngợp vì tôi không biết họ sẽ đón nhận tôi như thế. Jason và tôi lái xe rời khỏi hội nghị rồi anh ấy nói, “Anh nghĩ có khi chúng ta sẽ là một đội rất ăn ý đấy.”
Khi trở về nhà, tôi bắt đầu nhìn lại những gì vừa xảy ra. Khi các học trò bày tỏ lòng biết ơn đối với tôi, tôi nhận ra có biết bao các cô gái đang chờ đợi những người nữ lãnh đạo, những người đã đi trước. Trái tim các em thật đẹp và các em sẵn sàng để được chỉ dạy. Dường như các em đang chờ đợi một người mà các em tin tưởng, người sẽ hậu thuẫn cho các em vùng dậy. Câu hỏi mà tôi và Jason dành cho bạn là: Bạn có sẵn sàng dẫn dắt các em học sinh bằng chính chứng nhân của cuộc đời mình không?
Wendy Shalit đưa ra một thử thách rất đáng cho những người phụ nữ đón nhận khi cô viết:
Xã hội đòi hỏi các cô gái ngày nay phải gầy, luôn sẵn sàng và luôn gợi cảm. Đồng thời, các cô gái không nên nghĩ mình có tương lai, không nên có những cảm xúc lộn xộn và không nên cảm thấy bị tổn thương. Họ phải hùng hỗ, nhưng lại mời gọi. Sự việc thật quá phức tạp và để chống lại kịch bản những cô gái hư đã viết sẵn, nó đòi hỏi một sự tự tin khổng lồ. Nhưng… nó khả thi.1
Nó không chỉ có thể được thực hiện, mà phải được thực hiện. Tuy nhiên, sự thay đổi phải được bắt đầu từ chính trái tim. Khi một tờ báo của Anh mời nhiều tác giả lỗi lạc viết bài luận về chủ đề “Thế giới này bị gì vậy?” Nhà văn nổi tiếng người Anh G. K. Chesterton đã gửi một bài luận, trong đó có câu này: “Thưa các ngài, người có vấn đề chính là tôi.”
Thật dễ dàng để nói về việc giải quyết các vấn đề của thế giới. Nhưng điều cần nhiều nỗ lực hơn là khách quan nhìn vào những thiếu sót của chính mình. Trước khi chúng ta có thể cứu thế giới, chúng ta cần cứu lấy chính mình. Đôi khi chúng ta quá tham gia vào những khoái lạc dâm dục đến nỗi nó cướp đi cuộc sống của chúng ta, chúng ta không làm gì cao cả hay vĩ đại để xây dựng thế giới. Chúng ta quá kẹt vào cảm xúc thoải mái của một mối quan hệ hay theo đuổi thú vui đến nỗi không nghĩ về bất kỳ ai ngoài bản thân. Thế giới cần sự rạng rỡ của bạn. Giờ đây, hơn bao giờ hết, một thế hệ phụ nữ dũng cảm phải xây dựng nên một triều đại, và tái tạo lại một thế hệ phụ nữ thuần khiết không khoan nhượng.
Hằng ngày, thế giới chế giễu cái nhìn của Kitô giáo về các mối quan hệ, hôn nhân và tình dục, ngụ ý rằng chúng ta nghĩ hành vi tình dục là bẩn thỉu, xấu xa và nguy hại đến linh hồn. Trên thực tế, Kitô hữu là những người nghĩ rằng nó đẹp, tốt lành và phát sinh sự sống. Thực vây, chúng ta không có vấn đề với những người ca ngợi tình dục. Vấn đề nằm ở chỗ thế giới không nhìn thấy vinh quang của nó, quên mất rằng quan hệ tình dục phải là biểu hiện đẹp nhất của tình yêu giữa vợ và chồng. Bởi vì để tình dục được sáng chói rạng ngời, nó đáng được chờ đợi.
Ai cũng đều có thể sống theo lối này, nhưng nhiều người hành động như thể nó nằm ngoài khả năng bởi vì họ không muốn từ bỏ lối sống hiện tại của mình. Chúng ta thút thít, “Tôi không biết phải làm gì.” Nhưng khi chúng ta nói chúng ta bối rối, điều ấy thực sự có nghĩa là chúng ta biết chính xác những gì mình cần làm – nhưng lại không muốn làm điều đó.
Thế giới không thể chờ đến ngày bạn hết sợ hãi. Trong Cựu ước, Chúa đã nâng một phụ nữ giản dị, người Do Thái tên là Ét-te, lên làm Nữ hoàng Ba Tư. Nhờ lòng dũng cảm và đức tin của mình, bà đã ngăn cuộc thảm sát một số lớn những người vô tội. Trước khi bà dám nương nhờ đức tin đứng ra cứu mạng họ, có người đã khích lệ bà bằng lời này, “Song nào ai biết rằng chẳng phải vì cớ cơ hội hiện lúc này mà ngươi được vị hoàng hậu sao?’ (Ét-te/Ê-xơ-tê 4:14)
Bạn cũng vậy. Chúa không chỉ dựng nên bạn, mà còn chọn để bạn sống trong thời điểm này của lịch sử… bởi vì bạn được cần đến trong thời buổi như thế cho vương quốc của Chúa. Do đó, cho dù quá khứ của bạn có trong sạch hay không trong sạch như thế nào, đừng bao giờ đánh giá thấp sức mạnh lời chứng của bạn. Nếu bạn sống theo thánh ý của Chúa, tiềm năng của bạn là vô hạn.
Có lẽ hơn bao giờ hết, thế giới của chúng ta đang cần những người phụ nữ có thể khôi phục một chủ nghĩa nữ quyền đích thực. Các nhà nữ quyền ban đầu đã tìm cách thúc đẩy quyền bình đẳng cho phụ nữ. Họ tuyên truyền rằng phụ nữ có khả năng và năng lực – có thể tự chăm sóc bản thân mà không cần đàn ông để giải cứu họ khỏi nghèo đói và thiếu hiểu biết.
Mặc dù việc trao cho phụ nữ chính cái quyền của họ là điều cao quý, nhưng một số người trong phong trào nữ quyền đã khiến phụ nữ cảm thấy mình kém “phụ nữ” hơn nếu họ mong muốn có một người đàn ông. Hôn nhân đôi khi bị coi là sự cản trở cho việc phát triển tiềm năng đầy đủ của một người phụ nữ. Một nữ quyền đích thực thừa nhận hôn nhân là một giấc mơ lành mạnh và một khát vọng cao cả. Nếu một người phụ nữ mơ ước trở thành một chuyên gia và độc thân, xin Chúa chúc lành cho ước vọng của cô ấy. Nếu cô ấy mơ được kết hôn, thành nội trợ với tám đứa trẻ, thì xin Chúa chúc lành cho ước vọng của cô. Sự giải phóng nữ quyền đích thực là cô có tự do lựa chọn không cần khinh thường những mục tiêu của bản thân. Hơn nữa, nếu cô muốn có một người bạn đời, có lẽ hai người có thể làm được nhiều việc hơn cho nhân loại hơn là một.
Tìm bạn tâm đời không phải là một hành trình dễ dàng. Nhưng ngay cả lúc bạn cô đơn, hãy nhớ rằng bạn không phải một mình. Lúc ở trong giai đoạn khó khăn, tôi viết trong nhật ký những lời tôi cảm nhận được, những gì Chúa đang nói với trái tim tôi và khuyến khích tôi. Tôi chia sẻ nó với bạn vì tôi biết tôi không một mình trong thời điểm mịt mù, và bạn cũng nên nhớ bạn không một mình trong lúc đó:
Tại sao con luôn đi tìm sự chấp nhận của người nam? Con luôn tự hỏi; “Tôi đẹp đủ chưa? Tôi có biết đối đáp thông minh không?” Với cái bóng của sự bất an bên trong, con luôn tìm cách để hướng sự quan tâm người khác về mình. Trong khi đó, con đánh mất chính mình vì làm lơ tiếng nói của lương tâm. Đừng để mình bị điều khiển bởi sự quan tâm và chấp thuận từ người khác, đừng xấu hổ về chính mình. Giá trị của con không thể đến từ những người con quen biết, từ cách ăn mặc của con, hay từ những gì người khác nghĩ về con.
Có phải con đang sợ người khác nhìn thấy con người thật của mình? Có phải con đang để vẻ đẹp, năng khiếu của con bị giấu khỏi người khác đến nỗi không nhìn thấy con thật là tuyệt vời? Có phải con sợ sự trong sạch sẽ làm người khác e ngại và tránh xa con? Đừng e ngại vì con là ai, vì con sợ bị bỏ rơi hay vì những xét đoán tiêu cực của người khác. Thế gian đã cho con những thứ vụn vặt, còn Ta đã ban cho con mọi điều con cần, sâu thẳm nơi con. Mỗi người tỏa ra một thứ ánh sáng khác nhau và có vài người sở hữu thứ ánh sáng rực rỡ hơn những người khác. Nhưng con đừng sợ về ánh sáng của riêng con, vì ánh sáng này đã được đặt trong con, giúp những người bị mù bởi bóng tối có thể nhìn thấy.
Tại sao con sợ hãi và buồn rầu? Tại sao con hạ giá bản thân và làm lu mờ ánh sáng của chính mình? Ánh sáng con được trao ban để chiếu sáng – đó là mục đích của nó. Phẩm giá ở nơi con và nó được trao ban cho một mục đích. Vẻ đẹp của con – vẻ đẹp của Thiên Chúa – cũng đã được trao ban cho một mục đích lớn lao. Bóng tối đã cố gắng làm tắt lụi vẻ đẹp bên trong này, nhưng nó không thể làm được. Vẻ đẹp ấy sẽ không bị tàn lụi.
Đôi lúc con cho phép sự thiếu tự tin lấn át con và ý nghĩ của con bị đảo lộn. Nhưng với tình yêu của Chúa Giêsu, con có thể làm chủ bất cứ thói xấu nào, sự ác độc hay vũ khí của sự dữ. Đã đến lúc con phải đứng lên, không sợ hãi về mình, đón nhận chính bản thân. Đừng hạ giá hay che giấu con người mình, bởi quyền lực tình yêu và ân sủng của Ta sẽ luôn ở với con, để nâng đỡ con và chỉ lối cho con. Ta sẽ nâng đỡ con, nhưng con có để Ta làm điều ấy cho con không?
Tự tận đáy lòng, con biết con là ai và con phải làm gì. Hãy ngừng hạ phẩm giá để thích hợp với thế gian và hãy bắt đầu vươn lên trời. Dù thiên đàng có vẻ xa xăm, thực sự nó ở xung quanh con. Thiên đàng đang mong chờ con, cầu nguyện cho con và cổ vũ con. Con có toàn thể đạo binh thiên thần và các thánh ước muốn con được thành công trong chiến trận. Nhưng cuộc chiến lớn hơn sẽ là với chính bản thân. Biết mình là ai và những gì con không phải là. Con là con gái yêu dấu của Chúa Giêsu, Đấng là Thiên Chúa.
Trở về chương 21 của Trang Mục lục
1 Shalit, Girls Gone Mild, 40.
2 Esther 4:14.
Leave a Reply