Những người chỉ trích cho rằng Kitô giáo phải thay đổi đạo đức tính dục của mình hoặc có nguy cơ bị tụt hậu — “bị lịch sử đào thải”. Nhưng lịch sử chứng minh điều ngược lại. Đạo đức tính dục của Kitô giáo là một lý do khiến nó phát triển bùng nổ trong những thế kỷ đầu, đặc biệt đối với phụ nữ.
Trong xã hội La Mã, những người vợ có địa vị thấp. Đàn ông tự do kết hôn với nhiều vợ để có được người thừa kế hợp pháp, nhưng họ sẽ tìm kiếm sự thỏa mãn tình dục với bạn gái, tình nhân, gái mại dâm, gái điếm, những người đàn ông khác và trên hết là nô lệ trong gia đình – nam và nữ, người lớn và trẻ vị thành niên (thường là thanh thiếu niên và thiếu nữ sau tuổi dậy thì). Người vợ phải cạnh tranh với rất nhiều người khác để giành được tình yêu và sự quan tâm của chồng.
Hầu hết các hành vi ngoại tình đều diễn ra dưới hình thức ngủ với nô lệ của mình. Ví dụ, Horace khuyên một người đàn ông nên trút năng lượng tình dục của mình lên nô lệ vì không phải khó khăn tìm kiếm. Nếu “có một nô lệ nữ hoặc một nô lệ nam sinh trưởng trong nhà ngay trong tầm tay, người mà bạn có thể vồ ngay lập tức”, tại sao lại không? Ông nói thêm, “Tôi thích tình dục sẵn có trong tầm tay”.81
Các ghi chép lịch sử cho thấy rằng những người vợ thường phàn nàn về sự không chung thủy của chồng, nhưng điều đó chẳng có tác dụng gì. Một nhà thơ thế kỷ thứ nhất viết ở Rôma thậm chí còn khiển trách những người vợ ghen tuông khi chồng họ quan hệ tình dục với những cậu bé nô lệ. Ông khuyên những người vợ nên chấp nhận sự thật rằng “quan hệ tình dục với các cậu bé thú vị hơn với phụ nữ”.82 Có một lý do khiến thần tình yêu, Cupid, được miêu tả là một cậu bé.
Ở Hy Lạp và La Mã cổ đại (như chúng ta đã thấy trong chương 2), quan hệ tình dục nam-nam được coi là chấp nhận được về mặt đạo đức khi nó liên quan đến việc một người đàn ông có địa vị cao hơn thống trị một người đàn ông có địa vị thấp hơn. Người chịu sự xâm nhập sẽ bị xã hội sỉ nhục. Do đó, các mối quan hệ đồng giới là một cách để chứng minh sự nam tính của ai đó. Xét cho cùng, phụ nữ vốn đã là một đẳng cấp thấp hơn. Nhưng việc xâm nhập vào một người đàn ông khác là một phương tiện để khuất phục anh ta, làm mất danh dự nam tính của anh bằng cách đối xử với anh ta như một người phụ nữ, qua đó chứng minh sự vượt trội của chính mình. Kết quả là, Sarah Ruden viết, “xã hội đã gây áp lực buộc một người đàn ông phải hành hung tình dục những người đàn ông khác”. “Đàn ông Hy Lạp và La Mã, ở nơi công cộng, sẽ đe dọa những kẻ thù ác liệt bằng cách cưỡng hiếp”.
Cha mẹ phải cẩn thận bảo vệ con trai của họ. Ruden mô tả một người cha lảng vảng quanh nơi làm việc của con trai mình, lo lắng bảo vệ anh ta khỏi bị quyến rũ hoặc bắt cóc. Bà viết, “một gia đình có bất kỳ địa vị nào cũng dành riêng một nô lệ để bảo vệ con trai mình, đặc biệt là trên đường đi học không có sự giám sát”.
Bản thân thánh Phaolô cũng có thể đã trải qua những điều tương tự khi lớn lên trong nền văn hóa La Mã. Ruden nói rằng “Những kẻ ấu dâm trắng trợn có thể đã làm phiền anh và bạn bè anh trên đường đi học và về nhà, đề nghị kết bạn, đề nghị dạy kèm, đề nghị huấn luyện thể thao, đề nghị tặng tiền hoặc quà”. Anh ấy đã nhìn thấy gái mại dâm trên đường phố và ở cửa ra vào của các nhà thổ. Anh ấy có thể đã nhìn thấy các cuộc đấu giá nô lệ, nơi những thanh thiếu niên bằng tuổi anh ấy bị bán cho những tên ma cô địa phương. Mặc dù gia đình Do Thái của anh ấy sẽ không dung túng cho việc lạm dụng tình dục nô lệ, nhưng anh ấy sẽ biết rằng trong số những người bạn không phải người Do Thái của mình, “nô lệ trong nhà thường bị coi không bằng nhà vệ sinh, và những cậu bé nô lệ bị ép phải quan hệ tình dục qua đường hậu môn với những người lớn tự do”.83
Những người đàn ông trong nền văn hóa Hy Lạp-La Mã quan hệ tình dục nam-nam không phải là người đồng tính hoặc song tính theo nghĩa khuynh hướng tình dục và tâm lý cố định của thế giới hiện đại. Họ chỉ đơn giản nghĩ là không có bất kỳ giới hạn đạo đức nào đối với hành vi tình dục (ngoại trừ Rôma, người ta không được đụng đến những người đàn ông và phụ nữ tự do, nhưng không như vậy ở Hy Lạp). Người ta cho rằng về mặt đạo đức, đàn ông có thể quan hệ tình dục với đàn ông và thanh thiếu niên một cách tự do như với phụ nữ và trẻ em gái.84 Đối với nam giới thuộc giới thống trị ở La Mã cổ đại, hầu như bất kỳ ai cũng có thể là mục tiêu, bất kể giới tính hay tuổi tác. Do đó, văn hóa cổ đại đưa ra một ví dụ lịch sử cụ thể về một xã hội hỗn loạn khi tình dục không gắn liền với hôn nhân và gia đình.
Foucault và những người khác đã viết như thể người xưa có quan điểm tôn sùng tình yêu đồng tính luyến ái, coi nó như một thứ gì đó thiêng liêng và cao cả. Chúng ta có cái nhìn lý tưởng hóa này chủ yếu từ Platon, người đã viết rằng tình yêu tình dục của một người đàn ông dành cho một thanh niên đẹp đẽ sẽ đánh thức ở người trưởng thành tình yêu cho vẻ đẹp lý tưởng. Nhưng văn học thời đó không ủng hộ cách giải thích này. Như Ruden nhận xét một cách minh bạch, “Không có nguồn nào, khi đọc một cách khách quan, ủng hộ bất kỳ điều nào trong số này”. Điều đó “hoàn toàn là nhảm nhí”.85
Trong thế giới cổ đại, hầu như không có hoạt động tình dục nào được coi là vô đạo đức, miễn là nó được thực hiện “một cách điều độ”. Giáo hội sơ khai đã phải rất can đảm để chống lại một nền văn hóa mà trong đó có rất ít giới hạn đối với hành vi tình dục. Ngay từ đầu, những người Kitô hữu đã không bảo vệ “các giá trị truyền thống”. Họ đã đứng lên vì chân lý chống lại các chuẩn mực văn hóa thịnh hành.
Giáo hội sơ khai có thể đã “ở phía sai lầm của lịch sử”. Nhưng đó là lý do tại sao Giáo hội đã thay đổi lịch sử.
81. Craig A. Williams, Roman Homosexuality,2nd ed.(New York: Oxford University Press, 2010), 33.
82. Ibid., 25, 54.
83. Ruden, Paul among the People, 53, 51, 55, 48.
84. Như Dennis Prager viết, “Có lẽ rất khó để chúng ta, những người sống hàng ngàn năm sau, có thể cảm nhận được mức độ của tình dục không được kiềm chế có thể chi phối cuộc sống của con người và đời sống xã hội. Khắp thế giới cổ đại, và cho đến gần đây ở nhiều nơi trên thế giới, tình dục gần như thấm nhuần vào mọi khía cạnh của xã hội.” Điều này bắt đầu từ quan niệm của họ về các vị thần: “Các vị thần của hầu hết các nền văn minh đều tham gia vào các quan hệ tình dục. Ở Cận Đông, nữ thần Babylon Ishtar đã quyến rũ một người đàn ông, Gilgamesh, anh hùng của Babylon. Trong tôn giáo Ai Cập, thần Osiris đã có quan hệ tình dục với em gái mình, nữ thần Isis, và bà mang thai vị thần Horus. Ở Canaan, El, vị thần tối cao, đã quan hệ với Asherah. Trong tín ngưỡng Ấn Độ giáo, thần Krishna là người rất tích cực trong tình dục, có nhiều vợ và theo đuổi Radha; thần Samba, con trai của Krishna, đã quyến rũ cả phụ nữ và đàn ông phàm tục. Trong tín ngưỡng Hy Lạp, Zeus cưới Hera, theo đuổi phụ nữ, bắt cóc chàng trai trẻ đẹp Ganymede, và có lúc đã thủ dâm; Poseidon cưới Amphitrite, theo đuổi Demeter, và cưỡng hiếp Tantalus. Ở La Mã, các vị thần theo đuổi cả đàn ông lẫn phụ nữ. Với các hoạt động tình dục của các vị thần, không có gì ngạc nhiên khi chính các tôn giáo cũng tràn ngập các hình thức hoạt động tình dục [đặc biệt dưới hình thức các mại dâm trong đền thờ, cả nam lẫn nữ].” (Dennis Prager, “Judaism’s Sexual Revolution: Why Judaism [and then Christianity] Rejected Homosexuality,” Crisis 11, no. 8 [September 1993])
85. Ruden, Paul among the People, 49, 59.
Leave a Reply