Đối với nhiều cặp vợ chồng, người đàn ông là chủ của gia đình. Trong một số trường hợp, đây là điều độc hại bởi vì người đàn ông là bạo chúa. Trong những trường hợp khác, người đàn ông được chỉ định là người đứng đầu chỉ là để vuốt ve cái tôi nhưng thực chất anh ta không thực sự làm điều gì cả; vợ anh ta chỉ để anh ta nghĩ rằng anh ta là người đứng đầu. Người đàn ông có vẻ nắm giữ quyền lực nhưng người phụ nữ mới là người có ảnh hưởng. Người đàn ông có thể là chủ gia đình, nhưng nếu người phụ nữ đưa ra mọi quyết định cho người chồng thì người lãnh đạo là người nữ.
Mối quan hệ của con cái trong nhà với mẹ và với bố cũng khác nhau. Mẹ là người nuôi dưỡng và chăm sóc. Người mẹ cũng có thể là một người giữ kỷ luật trong gia đình nhưng con cái biết chúng có thể dây dưa với mẹ mình. Nếu bố là người giữ kỷ luật, con cái sẽ nghiêm túc hơn nhất là khi bố nổi giận. Thế nhưng con gái có thể nhõng nhẽo với bố của mình. Ngay cả trong một gia đình bất ổn, vẫn có một trật tự trên dưới nào đó.
Đàn ông thích là người chỉ huy. Đàn ông thích cảm giác là người đảm trách. Đàn ông thích lãnh đạo. Đàn ông muốn được kính nể và tôn trọng. Tôi không biết tại sao lại như vậy, nhưng nó là vậy. Đó là lý do tôi muốn nói với những người đàn ông trong chương này! Điều rất quan trọng là chúng ta phải xem xét vai trò của mình từ mọi góc độ để hiểu rõ hơn về cách chúng ta nên vận hành trong gia đình với tư cách là chủ gia đình.
Chúng ta dẫn đầu bởi vì chúng ta tin rằng chúng ta được dựng nên để lãnh đạo và được chỉ thị hãy dẫn đầu. Adam được tạo ra trước và được trao quyền để bá chú trái đất, và chúng ta tin rằng chúng ta là hậu duệ của ông. Eve đã tạo ra ảnh hưởng của một người phụ nữ từ rất sớm và điều đó đã thay đổi thế giới theo cách mà chúng ta không thể hiểu được. Một người đàn ông được nắm quyền nhưng một người phụ nữ được trao rất nhiều ảnh hưởng. Tại sao con rắn không cám dỗ Adam? Con rắn biết ai thực sự có ảnh hưởng. Nó biết ai đã suy nghĩ bằng cả hai bên não và sẽ có thể hợp lý hóa thông tin mới và nhìn thấy những khả năng lớn hơn những thông tin hiện tại.
Adam có quyền đưa ra quyết định cuối cùng và chọn để vâng lời Chúa. Liệu Eve có đặt Ađam vào tình thế khó khăn và làm nguy hại đến sự sống còn của Ađam nếu ông không chịu ăn quả cấm? Như bạn có thể thấy, chủ gia đình không phải là một nhà độc tài. Anh ấy được giao trách nhiệm để đưa ra những quyết định đúng đắn cho gia đình mình. Ađam có thể đã nhắc nhở Evà về giới luật của Chúa, nhưng ông đã không làm vậy. Mọi thứ xảy ra đều có lý do. Một thứ động lực giống như vậy cũng hoạt động cách phổ biến trong các mối quan hệ ngày nay. Nhiều người đàn ông không biết cách nói không với vợ vì chúng ta đã được dạy rằng một người vợ hạnh phúc sẽ tạo nên một cuộc sống hạnh phúc. Điều đó cũng phần lớn là đúng.
Người đàn ông được trao quyền để tự do lãnh đạo và sống theo ý thích của mình. Thông qua những hành động hàng ngày, anh ta chọn lấy số phận của mình.
Một người đàn ông có thể đem bình an và thịnh vượng đến với gia đình qua hành động thực hiện để vâng lời ý Chúa. Mặc dù phụ nữ rất có ảnh hưởng, nhưng họ sẽ lắng nghe một người đàn ông mạnh mẽ và yêu thương. Là đàn ông, chúng ta đã đi sai hướng và thiếu sót trong hầu hết trong mọi viêc liên quan đến lãnh đạo.
Chúng ta đánh đồng sự lãnh đạo với chế độ độc tài, và điều đó dẫn đến sự tan vỡ của gia đình chúng ta. Nếu bạn cảm thấy cần phải kiểm soát mọi tình huống, điều đó có nghĩa là bạn đang lo sợ sự gì đó. Nếu bạn có sự tin tưởng, bạn sẽ không cần kiểm soát. Bạn có thể chăm lo và thể hiện sự quan tâm mà không cần kiểm soát. Lãnh đạo thực sự là phục vụ. Bạn phải phục vụ gia đình bạn với tư cách là người lãnh đạo. Bạn phục vụ với tình yêu.
Nhiều người đàn ông quẳng đi phần trí óc của người phụ nữ và chỉ sống với cơ thể của cô ấy. Loại đàn ông này không cho phép vợ mình phải suy nghĩ. Anh ta làm tất cả mọi việc và điều hành mọi việc, vì vậy người vợ như một con nai bất lực đứng và nhìn chằm chằm vào đèn pha của chiếc xe sắp sửa cán dẹp cô.
Là một nhà lãnh đạo, một người đàn ông nên khuyến khích vợ mình suy luận và sử dụng trí thông minh của cô ấy. Anh ấy nên thúc giục cô ấy trở thành người mà Chúa đã gọi cô ấy trở thành. Cô ấy có một bộ kỹ năng đặc biệt không thể thay thế hoặc sao chép. Cô ấy nghĩ bằng cả hai bên não của mình, trong khi anh ấy chỉ nghĩ bằng một phía của mình. Tuổi thọ của cô ấy dài hơn. Mức độ chịu đựng của cô ấy cao hơn. Cô ấy được thiết kế tuyệt vời và lạ lùng. Một nhà lãnh đạo thực sự sẽ nhìn thấy tiềm năng trong đó và khuyến khích cô ấy phát triển khả năng độc đáo của mình. Công việc của người đàn ông là lãnh đạo một cách khách quan, không thiên vị và nhận thức. Cách một người đàn ông quan sát và nhận thức thì khác với một người phụ nữ; sự khác biệt đó là một lợi ích, không phải là một trở ngại. Cả hai phải cùng nhau làm việc.
Dẫn đầu trong tình yêu có nghĩa là người đàn ông nên đặt ra tiêu chuẩn cho kiểu tình yêu mà sẽ duy trì mối quan hệ. Vì vậy, là đàn ông, chúng ta thường muốn đón nhận trước. Chúng ta muốn bạn gái đối xử với chúng ta như một người chồng. Chúng ta muốn một người phụ nữ ăn nằm với chúng ta trước khi chúng ta cam kết trọn đời. Chúng ta muốn cô ấy có con của mình nhưng không có sự bảo đảm là chúng ta sẽ cam kết lâu dài với cô ấy. Vì vậy, chúng tôi thường nói “đặt con trâu đi trước cái cày”. Qua nhiều cách, chúng ta dẫn mọi thứ đi ngược chiều và rồi lại tự hỏi tại sao mọi thứ lại đổ vỡ.
Là đàn ông, chúng ta phải chỉ huy trong tình yêu. Sự dịu dàng thực sự là sức mạnh. Chúng ta không cần phải thống trị hay sai khiến. Chúng ta chỉ cần yêu.
Sinh ra là một nhà lãnh đạo không có nghĩa là bạn biết cách lãnh đạo. Điều đó có nghĩa là thế giới đã đặt bạn vào một vị trí, nhưng điều đó không có nghĩa là bạn đủ điều kiện để đảm nhận trách nhiệm đó. Hãy nghĩ về khả năng lãnh đạo và những gì cần thiết để lãnh đạo. Ai có thể dẫn dắt bạn? Người đó lãnh đạo như thế nào? Bạn có thích người lãnh đạo của mình không? Bạn có yêu người lãnh đạo của mình không? Bạn có tôn trọng người lãnh đạo của mình không? Phong cách lãnh đạo của anh ấy hoặc cô ấy là gì?
Chúa là thủ lĩnh của tôi. Tôi đã nghiên cứu phong cách lãnh đạo của Ngài và ghi nhớ. Ngài dẫn đường bằng gương mẫu. Lời của Ngài cho tôi những ví dụ về cách tôi nên mang bản thân mình là một Kitô hữu. Ngài thật là độ lượng. Ngài là người nhân từ. Ngài biết cảm thông. Ngài thấu hiểu lòng người. Ngài tha thứ. Ngài yêu thương. Đó là lãnh đạo.
Hãy đánh giá sự lãnh đạo của bạn và tự hỏi liệu bạn có dẫn đầu theo những cách đó không. Bạn có những đức tính giống Chúa trong việc lãnh đạo của mình không? Tại sao bạn theo Chúa?
Tôi theo Ngài bởi vì có sự cân bằng, có bình an, có sự chỉ dẫn, có sự tự do của ý chí, có lòng trắc ẩn và có sự tha thứ. Sự chỉ dẫn được truyền đạt trong tình yêu. Sự tự do của ý chí có nghĩa là tôi có thể làm bất cứ điều gì tôi chọn để làm. Tôi không thuộc chế độ độc tài.
Từ bi nghĩa là Ngài đã tha thứ cho tôi khi tôi vấp ngã. Tình yêu là sự tha thứ, và nó đổi mới mỗi ngày. Dù bạn có tin vào Chúa hay không, phương pháp luận của Ngài là một hình mẫu đáng kinh ngạc cho tình yêu và sự lãnh đạo.
Lãnh đạo trong tình yêu (Phần 2)
Chuyển ngữ từ chương Leading In Love trong sách Make It Work: 22 Time-Tested, Real-Life Lessons for Sustaining a Healthy, Happy Relationship
Leave a Reply