Cuộc sống sẽ vô nghĩa nếu không có tình yêu. Theo lời của Giáo Hoàng Gioan Phao-lô II: Con người không thể sống nếu không có tình yêu. Họ trở thành một bản thể mà ngay chính họ cũng không thể hiểu được. Đời sống họ trở nên vô nghĩa, nếu tình yêu không đến với họ, nếu họ không gặp tình yêu, nếu họ không cảm nhận được tình yêu và trở thành tình yêu, nếu họ không thông dự một cách mật thiết với tình yêu Đó là lý do vì sao Chúa Cứu Thế “tỏ lộ cho con người hiểu được chính nó”. [22]
Đấng Ki-tô chịu đóng đinh dạy cho chúng ta ý nghĩa của việc làm người: chúng ta chỉ tìm thấy chính mình trong việc trao ban trọn vẹn chính mình.
Điều này áp dụng cho chức vụ linh mục như thế nào? Người linh mục phải chết đi đối với chính mình để trao ban sự sống cho người khác. Anh ta được gọi là cha, bởi món quà hy sinh anh ta mang lại cho những đứa con trong đức tin. Bằng việc trao tặng chính con người mình cho cô dâu của anh (là Giáo Hội), anh ta mang sự sống vào trong gia đình Thiên Chúa. Một người đàn ông không bước vào chức vụ linh mục như một cuộc trốn chạy, nhưng là một cuộc chinh phục. Anh ta không vào chủng viện vì không thể hẹn hò. Anh ấy vào chủng viện vì tình yêu anh dành cho Chúa và mong ước cứu lấy các linh hồn.
Thông thường, chúng ta nghĩ về chức vụ linh mục theo nghĩa là bỏ cuộc. Chúng ta không bao giờ ngừng một nhịp để nghĩ về những ơn lành nhận được, chẳng hạn như năng quyền tha tội và hóa bánh rượu thành Mình Máu Thánh Chúa Giêsu . Như lời Chúa Ki-tô: Thầy bảo thật anh em: Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ, ở đời này… và sự sống vĩnh cửu ở đời sau. (Mc 10: 29-30)
Nếu bạn thấy có một sự thôi thúc đến với đời sống thánh hiến, đừng bỏ chạy. Trốn lánh không là cách giải quyết. Hãy gạt bỏ mọi nỗi sợ hãi và đọc một kinh Kính Mừng mỗi ngày để giúp bạn phân định được ơn gọi. Khi bạn cảm thấy sẵn sàng, hãy nói cảm giác của bạn cho một vị linh mục hoặc người phụ trách mục vụ giới trẻ. Bạn cũng có thể tham dự một đợt tĩnh tâm phân định ơn gọi của giáo phận. Làm vậy không có nghĩa là bạn đã ghi danh vào đại chủng viện; nó chỉ có nghĩa là mở lòng để có được cái nhìn sâu sắc hơn. Có thể bạn kết thúc đợt tĩnh tâm với một cảm giác bình an sâu thẳm và biết rằng chức tư tế không dành cho bạn. Cũng có thể bạn rời đó với một hy vọng lớn lao rằng Chúa đang mời gọi bạn. Dù đường nào thì chúng ta cũng nên noi gương lòng can đảm của Mẹ Tê-rê-sa, nói rằng: “Lạy Chúa Giê-su yêu dấu, với tất cả ý chí tự do của mình, con sẽ theo Chúa đến bất cứ nơi nào để tìm kiếm các linh hồn, với bất cứ giá nào con phải trả và vì tình yêu tinh tuyền của Ngài”.
22. John Paul II, Redemptor Hominis, 10.
Leave a Reply