Một số lời nói dối có thể khó để nhìn ra, nhưng lời nói dối này thì không. Chính xác thì điều gì không sao cả, không quan trọng? Bạn không quan trọng ư? Nhân phẩm và giá trị bản thân của bạn không quan trọng ư? Có phải những gì đã xảy ra với bạn không gì mấy quan trọng? Mặc dù điều này có thể khó thực hiện, nhưng hãy quay lại ký ức của bạn về thời điểm vết thương của bạn được gây ra. Ngay khi nó xảy ra, phản ứng đầu tiên của bạn là: “Ồ, đó không phải là vấn đề lớn”? Chắc chắn là bạn cảm thấy hoàn toàn ngược lại. Nhưng vì bạn không biết thế nào để đối mặt với sự thật phũ phàng là điều này ảnh hưởng rất nặng trên bạn nên bạn tự nhủ với bản thân rằng điều đó không sao cả.
Tôi thường tự thuyết phục bản thân và đưa ra một phiên bản bình định hơn của thực tại để làm nhẹ bớt những gì thực sự xảy ra. Nhưng bước đầu tiên trong quá trình chữa lành vết thương là nêu nó ra và thừa nhận nó. Hãy cho phép bản thân mình cảm nếm những cảm xúc của bản thân mình thay vì đè nén chúng và cứ nghĩ là bản lĩnh được đo bằng khả năng kìm hãm cảm xúc và khắc kỷ.
Những gì đã xảy ra trong cuộc đời chúng ta quan trọng và chúng ta biết điều đó. Bởi vì thực tại làm chúng ta lo sợ, chúng ta giảm nhẹ, đánh lạc hướng và từ chối chúng. Nhưng điều đó không giúp ích gì cả. Bạn quan trọng và vì thế, những điều đã xảy ra với bạn có sức ảnh hưởng. Với mục đích chữa lành, chúng ta không những cần phải thừa nhận mà còn phải dám bộc lộ, không che dấu chúng.
Leave a Reply