Trái ngược với người liên giới tính, người chuyển giới có nhiễm sắc thể giới tính và cấu trúc cơ thể bình thường. Tuy nhiên, nỗi đau về mặt tâm lý do chứng rối loạn giới tính gây ra cũng là có thật. Sự tách biệt giữa thân xác và cảm nhận về giới tính của một người, giống như mọi sự không đồng nhất, là hậu quả của sự sa ngã, của tội tổ tông. Như Allberry viết, “Tội lỗi gây ra sự tách lìa sâu sắc – trước hết là từ Thiên Chúa. . . . Và chúng ta bị tách lìa ra khỏi chính mình. Những gì được cho là toàn vẹn và thống nhất – tâm trí, cơ thể và tinh thần của chúng ta—giờ đây đã bị rạn nứt sâu sắc. Chúng ta không cảm thấy mình phù hợp với chính mình.”78
Ngày nay, trẻ em ngày càng càng phải chịu đựng cảm giác rối loạn, và những Kitô hữu cần phát triển cách tiếp cận mục vụ nhạy cảm và nhân ái. Cảm giác mình thuộc về giới tính “sai lầm” không phải là điều trẻ em lựa chọn. Một số trẻ em, như Brandon, có thể chỉ là những trường hợp ngoại lệ về các đặc điểm tính cách không phù hợp với giới tính. Trong những trường hợp khác, cảm giác đó có thể có nguồn gốc tâm lý phức tạp.
Caroline kể với tôi rằng “Khi con trai tôi còn nhỏ, cháu thích mặc quần áo con gái.” “Nó thích những chiếc váy có thể xoay tròn, và đủ loại đồ lộng lẫy, ren và lấp lánh.” Khi chồng cô nhìn thấy cậu bé mặc quần áo con gái, anh ấy đã rất tức giận. “Tôi cũng lo lắng, đặc biệt là những ngày này khi mọi người vội kết luận rằng trẻ con có thể là người đồng tính hoặc chuyển giới,” Caroline tâm sự. “Nhưng tôi cũng biết rằng con trai tôi đồng cảm với tôi hơn là với cha nó, người không kết nối tốt với nó. Tôi nghĩ rằng nếu tôi để nó thể hiện điều đó mà không làm nó xấu hổ, thì nó có nhiều khả năng sẽ vượt qua được điều đó ở một thời điểm nào đó. Và nó đã làm được.”
Khoảng 80 đến 90 phần trăm trẻ em trải nghiệm một số cảm xúc không phù hợp với giới tính của mình, nhưng trước khi trưởng thành những cảm xúc đó sẽ mất đi.79 Trẻ em cuối cùng chấp nhận bản dạng tính dục của mình được gọi là “những người từ bỏ.”
Bộ phim Transgender Kids của BBC có sự góp mặt của một “người từ bỏ”tên là Alex. Khi mới hai tuổi, cô bé đã nói với cha mẹ rằng mình là con trai. Khi họ từ chối đối xử với cô bé như một cậu bé, cô bé sẽ bùng nổ trong cơn giận dữ. “Cô bé thực sự hét lên, ‘Con là con trai! Con là là con trai!’“ trong khi nắm chặt tay và đấm vào bộ phận sinh dục của mình, cha cô nhớ lại. Nuôi dạy Alex “giống như là một trận chiến, một vùng chiến sự.” May mắn thay, gia đình đã tìm thấy một viện lâm sàng khuyến khích Alex bớt cứng nhắc hơn trong khái niệm về giới tính của mình – để nhìn thấy rằng “có rất nhiều cách để trở thành một cô gái.” Con trẻ có thể là một cô gái chơi búp bê Barbie hoặc bạn có thể là một cô gái chơi bóng đá. Cả hai đều được chấp nhận như nhau.
Năm tám tuổi, Alex tham gia một đội bóng chày, và gặp những cô bé giống mình. “Tôi thấy những cô bé khác có thể có vẻ ngoài tomboy hơn. Họ thích chơi thể thao”, Alex nhớ lại. Mặc dù phải mất thêm bốn năm nữa để có sự thay đổi hoàn toàn, nhưng đó là khoảnh khắc “khi tôi bắt đầu chấp nhận con người thật của mình… một cô gái có sở thích của con trai.”80
Thật không may, các nhà hoạt động chuyển giới phủ nhận sự tồn tại của những người từ bỏ. Vào năm 2015, họ thậm chí còn thành công trong việc đóng cửa viện lâm sàng nơi Alex được tư vấn. Các nhà trị liệu ủng hộ việc chuyển giới nhấn mạnh rằng ngay cả việc tìm hiểu “lý do” một người mắc chứng rối loạn bản dạng giới, thay vì trước hết chấp nhận bản dạng giới đó là bản thân đích thực của họ, là điều xúc phạm, cố chấp và kỳ thị người chuyển giới.81
Tại sao người ta lại chấp nhận việc một người cắt xẻ cơ thể để phù hợp với cảm nhận bên trong, nhưng lại từ chối giúp họ thay đổi cảm nhận về bản thân để phù hợp với thân xác của họ? Cảm xúc có thể thay đổi. Nhưng thân xác là một thực tại có thể quan sát được và không thay đổi. Việc coi nó là một dấu hiệu đáng tin cậy về bản dạng tình dục là điều hợp lý.
78. Sam Allberry, “What Christianity Alone Offers Transgender Persons,” The Gospel Coalition, January 10, 2017.
79. Hiệp hội Nhi khoa Hoa Kỳ viết: “Theo DSM-V, có tới 98% các bé trai nhầm lẫn giới tính và 88% các bé gái nhầm lẫn giới tính cuối cùng sẽ chấp nhận giới tính sinh học của mình sau khi trải qua giai đoạn dậy thì cách tự nhiên.” Hiệp hội Nhi khoa Hoa Kỳ, “Ý thức hệ về giới tính gây hại cho trẻ em,” cập nhật ngày 17 tháng 8 năm 2016, http://www.acpeds.org/the-college-speaks/position-statements/gender-ideology-harms-children. Theo một nghiên cứu khác, khi những trẻ báo cáo có cảm giác chuyển giới được theo dõi mà không điều trị y tế hoặc phẫu thuật tại Đại học Vanderbilt và Phòng khám Portman ở London, 70–80% trong số chúng tự nhiên mất đi cảm giác đó. Paul McHugh, “Phẫu thuật chuyển giới không phải là giải pháp,” The Wall Street Journal, cập nhật ngày 13 tháng 5 năm 2016, và Paul McHugh, “Surgical Sex,” First Things, tháng 11 năm 2004.
Đáng buồn thay, nhiều người chuyển giới vẫn cảm thấy đau khổ nghiêm trọng và thậm chí có ý định tự tử sau khi trải qua phẫu thuật chuyển giới. Xem David Batty, “Sex Changes Are Not Effective, Say Researchers,” The Guardian, ngày 30 tháng 7 năm 2004. Một nghiên cứu của Thụy Điển từ năm 2003 cho thấy tỷ lệ tử vong và tự tử ở người chuyển giới sau phẫu thuật cao hơn nhiều so với dân số chung. (Và điều này ở Thụy Điển, nơi có lịch sử ủng hộ người chuyển giới.) See Yarhouse, Understanding Gender Dysphoria,118.
80. “Transgender Kids: Who Knows Best?” BBC. Có rất ít, nếu không muốn nói là không có, nghiên cứu về trẻ em có cha mẹ là người chuyển giới. See Denise Shick, “When My Father Told Me He Wanted to Be a Woman,” Public Discourse, March 27, 2015.
81. Phòng khám bản dạng giới tại Trung tâm Nghiện và Sức khỏe Tâm thần (CAMH) ở Toronto, Canada, đã bị đóng cửa vào tháng 12 năm 2015. Nhiều người cho rằng lý do là vì phòng khám ủng hộ “người kháng cự” (giúp trẻ cảm thấy thoải mái với cơ thể của mình) thay vì chỉ áp dụng “mô hình khẳng định” (hỗ trợ thay đổi sang bản dạng giới khác), hiện nay được coi là đúng đắn chính trị hơn. See Jesse Singal, “How the Fight over Transgender Kids Got a Leading Sex Researcher Fired,” New York Magazine, February 7, 2016.
Leave a Reply