Điều trớ trêu là khoa học liên tục khám phá ra bằng chứng mới về mối liên hệ sâu sắc giữa thân thể và nhân vị. Hãy cầm bất kỳ cuốn sách mới nào về tình dục và bạn sẽ đọc về vai trò của các hormone như oxytocin và vasopressin. Các nhà khoa học lần đầu tiên biết về oxytocin vì vai trò của nó trong quá trình sinh nở và cho con bú. Chất hóa học này được tiết ra khi người mẹ cho con bú và nó kích thích bản năng chăm sóc và nuôi dưỡng. Nó thường được gọi là hoóc-môn gắn bó.
Hãy tưởng tượng sự ngạc nhiên khi các nhà khoa học phát hiện ra rằng oxytocin cũng được tiết ra trong quá trình giao hợp, đặc biệt (nhưng không chỉ riêng) ở phụ nữ. Do đó, mong muốn gắn bó với người kia khi chúng ta quan hệ tình dục không chỉ là một cảm xúc mà còn là một phần của phản ứng hóa học của chúng ta. Oxytocin đã được chứng minh là tạo ra cảm giác tin tưởng. Như một nhà trị liệu tình dục đã nói, khi chúng ta giao hợp, chúng ta tạo ra “một cam kết hóa học không tự nguyện”.30
Kết quả là ngay cả khi bạn nghĩ rằng mình đang có một cuộc quan hệ không ràng buộc, thì thực tế là bạn đang tạo ra một mối liên kết hóa học—cho dù bạn có cố ý hay không. Một chuyên gia tư vấn cho tạp chí Glamour cảnh báo rằng vì hoóc-môn, “chúng ta thường bị gắn bó sớm”. Ngay cả khi bạn chỉ có ý định quan hệ tình dục cho vui, “sinh học có thể lấn át ý định của bạn”.31
Có lẽ đó là lý do tại sao Thánh Phao-lô nói, “Ai phạm tội về tình dục, thì phạm đến chính thân xác mình” (1 Cô-rin-tô 6,18). Tình dục liên quan đến thân thể chúng ta cho đến tận mức độ sinh hóa.
Điều tương tự cũng đúng với nam giới. Chất hóa học thần kinh chính chịu trách nhiệm cho phản ứng của nam giới trong tiếp xúc tình dục thân mật là vasopressin. Về mặt cấu trúc, nó tương tự như oxytocin và có tác dụng cảm xúc tương tự. Các nhà khoa học tin rằng nó kích thích sự gắn kết giữa họ với phụ nữ và với con cái. Vasopressin được mệnh danh là phân tử của chế độ một vợ một chồng.32
Như Grossman nhận xét, “Bạn có thể nói rằng chúng ta được thiết kế để gắn kết.”33
Lời của Thánh Phao-lô còn đúng hơn ngày nay so với thời của ngài: “Anh em chẳng biết rằng kẻ nào ăn ở với kỹ nữ thì trở nên một thân xác với người ấy sao? Vì có lời chép rằng: ‘Hai người sẽ nên một xương một thịt’” (1 Cô-rin-tô 6, 16). Lauren Winner tại Đại học Duke dịch lời của Thánh Phao-lô như sau: “Anh em chẳng biết rằng khi anh em ngủ với ai đó, thân thể anh em nói lời hứa hẹn, dù anh em có nói lời ấy hay không?”34
Ý nghĩa là việc quan hệ liên tục bao gồm việc liên tục phá vỡ “lời hứa” về mặt thể xác đó. Không có gì ngạc nhiên khi việc chia tay lại đau đớn đến mức nhiều người trẻ tuổi nuôi dưỡng thái độ giễu cợt chỉ để vượt qua nỗi đau. Trong nhiều trường hợp, sự tách biệt về mặt cảm xúc của họ là một dạng mà các nhà tâm lý học gọi là cơ chế tách biệt: Tôi sợ bạn sẽ làm tổn thương tôi, vì vậy tôi sẽ xây dựng một bức tường cảm xúc để tránh trước sự bị tổn thương. Tuy nhiên, kết quả là, sự gắn bó sâu sắc trở nên khó khăn hơn bao giờ hết. Ngay cả khi những người trẻ tuổi muốn kết hôn, họ cũng khó có thể cam kết lâu dài. Một cuộc thăm dò của YouGov cho thấy gần một nửa số người thuộc thế hệ thiên niên kỷ đã từ bỏ hy vọng – hoặc thậm chí là mong muốn – về mối quan hệ một vợ một chồng.35
Văn hóa tình dục không ràng buộc đang làm tan rã cấu trúc xã hội. Nó tạo ra những người lớn cô lập, xa lánh, những người đến với nhau tạm thời để giải tỏa sinh lý. Bằng cách liên tục chia tay (hoặc không bao giờ kết nối ngay từ đầu), nhiều người không học được cách hình thành mối quan hệ bền chặt, kiên cường cần thiết để tạo nên những cuộc hôn nhân và gia đình hạnh phúc, viên mãn và lâu dài.
Ngay cả phim khiêu dâm cũng có sức mạnh gây nghiện như vậy vì nó thực sự thay đổi phản ứng của não chúng ta. Giống như các tác nhân gây nghiện khác, phim khiêu dâm làm não tràn ngập dopamine. Sự bùng nổ của các hóa chất trong não, khi xảy ra lặp đi lặp lại, sẽ kết nối lại con đường tưởng thưởng của não và có thể trở thành một thiết lập mặc định.
Các nhà khoa học não bộ gọi hiện tượng này là tính dẻo của não: Các tế bào thần kinh hoạt động cùng nhau sẽ kết nối với nhau.
Cuối cùng, não bị quá tải bởi hóa chất và một số thụ thể dopamine của nó ngừng hoạt động—điều đó có nghĩa là người xem phim khiêu dâm không có được cảm giác “phê” như vậy và phải tìm kiếm nhiều phim khiêu dâm mạnh hơn để cảm thấy hiệu ứng dopamine tương tự. Đó là lý do tại sao phim khiêu dâm gây nghiện.36
Khoa học mới nhất đang xác nhận rằng con người là một thể thống nhất. Sự phân chia thân thể/nhân vị không đúng với con người chúng ta. Trên thực tế, lý do tại sao người ta cho rằng những người trẻ tuổi cần đến giáo dục giới tính là vì họ theo bản chất, không hề mong muốn những cuộc gặp gỡ tình dục vô nghĩa, hời hợt. Họ khao khát sự gần gũi về mặt tình cảm và lòng chung thủy.
30. Theresa Crenshaw, The Alchemy of Love and Lust, cited in Morse, Sexual Revolution and Its Victims, 150.
31. Emily Morse, “Sunday Sex Tip: How to Keep It Casual without Getting Attached (Can It Even Be Done?),” Glamour, July 27, 2104.
32. For an accessible discussion of these hormones, see Joe McIlhaney Jr. and Freda McKissic Bush, Hooked: New Science on How Casual Sex Is Affecting Our Children (Chicago: Northfield Publishing, 2008), especially chapter 2.
33. Grossman, Unprotected, 8.
34. Lauren F. Winner, Real Sex (Grand Rapids: Brazos Press, 2006), 88.
35. Peter Moore, “Young Americans Are Less Wedded to Monogamy Than Their Elders,” YouGov, October 3, 2016.
36. See William M. Struthers, Wired for Intimacy: How Pornography Hijacks the Male Brain (Downers Grove, IL: InterVarsity Press, 2009).
Leave a Reply