Bạn có bao giờ ước mong có được ngày mà người ta sẽ không nhét bạn vào câu chuyện người ta có sẵn cho bạn, xác định bạn phải là người như thế nào, mà không hề đếm xỉa đến việc tìm hiểu bạn? Tôi rất khao khát có ngày đó.
Tôi là đứa bé khác với mọi đứa bé khác. Từ những trí ức đầu liên còn lưu lại, tôi nhớ tôi chơi với con gái, ước mong để mặc y phục của con gái, ước mong để là một người giữa họ. Tôi cũng muốn tìm sự chú ý của con trai. Tôi muốn họ thích tôi. Tôi muốn biết tôi có thể được người khác thích mình, và vì thế có giá trị. Tôi không thích chính mình và nhìn thấy mình như là một kẻ thất bại vì khi tôi còn nhỏ, tôi hầu hết chỉ chơi với người anh của tôi, và anh luôn thắng. Tôi chưa bao giờ biết thắng là gì, chỉ biết thua. Tôi không bao giờ học cách để đi trước, luôn là kẻ thứ hai (hoặc thấp hơn nữa). Chỉ khi đã là người lớn, tôi mới có thể nhìn lại và thấy hệ quả mà điều này đem đến suốt đời tôi.
Tôi có một nỗi khao khát rất sâu về việc thành công, việc có được sự kính nể và “có giá trị.”
Khi chỉ là đứa bé, nỗi đau thật là sâu trong trái tim bé nhỏ khiến tôi tìm đến những nơi mà tôi sẽ không phải cảm nghiệm nó nữa. Nỗi đau này tôi không ngay cả dám ước nó đến với người lớn tuổi, mà lại đến với tôi khi còn là đứa bé. Tôi tìm được không gian an toàn nơi tính nữ giới, và nỗi đau về khiếm khuyết của tôi được gỡ bỏ vì tôi không còn ở trong tình trạng chắc chắn sẽ bị thua như khi ở trong đám nam giới.
Nhiều người nói rằng tất cả những điều này thật dễ dàng được giải nghĩa vì rõ ràng tôi là đứa bé “gay,” hoặc tôi được sinh ra đồng tính, chỉ cần phải vượt qua sự chống cự lại sự thật và đón nhận nó. Những người khác đã chẳng tốn công để hiểu nguyên nhân tôi tìm không gian an toàn theo cách tôi đã làm.
Người ta thường muốn nghĩ mình là người biết cởi mở, tiến bộ và khoan dung. Nhưng điều đó có đúng cho mọi người không? Những người không biết tôi, nói về tôi như là họ biết mọi sự trong thâm tâm của tôi. Một số tức giận với tôi vì tôi đã thách thức ý tưởng của họ về tôi phải là người như thế nào. Một số khó chịu vì tôi nói về niềm vui tôi cảm nhận được khi sống khiết tịnh trong Giáo hội Công Giáo (dù thu hút bởi người đồng tính và những thúc đẩy chuyển đối giới tính là một phần của chuyện đời tôi). Họ không biết tôi, thế mà một số người nghĩ là tôi đang lừa dối bản thân mình. Đó có phải là biết cới mở, tiến bộ và khoan dung không chứ? Một chữ “không” đến cho cả ba điểm nghe như thế nào!
Họ nói tôi là đứa bé “gay” nhưng trong thực tế tôi là kẻ bên ngoài.
Tôi khác biệt và không trà trộn tốt với những chàng trai khác. Tôi ngăn mình không đến gần với họ vì tôi không muốn họ biết thâm tâm của tôi và rồi nhận ra rằng tôi coi mình là một kẻ thua bại.
Tôi không là một đứa bé “gay”, tôi đã là kẻ đứng bên ngoài.
Là người ngoài, những trẻ trai khác phát minh ra nhiều lý do để chọc ghẹo tôi, tránh xa khỏi tôi và đưa ra nhiều cách để gọi tôi. Điều này bắt đầu lâu trước khi ai trong chúng ta biết chữ “gay” có nghĩa là gì (lần duy nhất tôi nghe chữ ấy là trong bài hát chủ để của Flintstones.)
Thật không may nhiều người vẫn kết luận sai lầm rằng có cảm giác mình khác với những người khác trong giới tính của mình có nghĩa là bạn là người “gay.” Không sự gì làm một người trở nên đồng tính (hay dị tính) trong nhân dạng ngoại trừ sự chọn lựa mà đã làm cho người ấy trở nên kẻ họ là. Chúng ta trên hết và trước hết là con cái yêu dấu của Chúa, và được mời gọi để đón nhận điều này làm nhân dạng của chúng ta trước hết mọi sự (trong khi thành thật với bản thân về những thu hút/xu hướng mà chúng ta cảm nghiệm). Còn những thu hút và xu hướng? Không là thứ chúng ta chọn. Nhân dạng mà chúng ta nắm lấy là của mình? Là do chúng ta chọn.
Tôi hiểu nỗi đau của sự bị từ chối và ao ước để được chấp thuận. Tôi đã trải qua nó. Là người bị loại ra ngoài đem làm tôi nghĩ tôi phải là “gay”, vì đó là điều thế giới đã ấn vào đầu óc của tôi. Thế giới không đưa ra cho tôi một lựa chọn nào khác. Giáo Hội Công Giáo đã cho tôi một lựa chọn thứ ba.
Và trong GH Công Giáo tôi thực sự là tự do để là chính mình và tự do để theo đuổi đời sống thánh thiện (bao gồm sự khiết tịnh).
Và lúc này, tôi biết tôi không còn ở bên ngoài nữa.
Andrew là thành viên Courage và là người đóng góp cho trang web Pursuit Of Truth Ministries. Ông là một diễn giả và nhà văn. Gần đây nhất là đồng tác giả một cuốn sách nhỏ Sexuality and the Catholic Church, có thể tải về miễn phí. Có thể liên lạc với ông tại địa chỉ email info@pursuitoftruth.ca
Chuyển ngữ từ I wasn’t the gay kid; I was the outsider.
Leave a Reply