Trong phim Boy Meets Girl / Khi chàng gặp nàng,5 Joshua Harris viết về một cặp vợ chồng, Rich và Christy, hai người là học sinh trung học rất yêu nhau. Thay vì chỉ gửi tin nhắn và email qua lại, họ đã tự tay viết những bức thư tình. Không giống như nhiều mối quan hệ bị hủy hoại bởi sự kịch tính và hối tiếc, tình yêu của họ rất lành mạnh và ngây thơ. Tuy nhiên, khi cha của Christy nhận ra hai người đang trở nên gắn bó như thế nào, ông đã quyết định can thiệp. Khi đang lái xe một mình cùng Rich, người cha hỏi, “Tôi có nghe chuyện của cậu và Christy, mọi thứ là sao vậy?” Người cha tiếp tục thông báo với Rich rằng ông không muốn bọn họ hẹn hò. Người cha không phô trương về mong muốn của mình, nhưng đã nói chuyện một cách tử tế về những rủi ro khi thân thiết với nhau quá mức dù còn nhiều năm nữa mới tiến đến hôn nhân.
Ban đầu, Rich nhìn thấy sự khôn ngoan đằng sau những lời nói của người cha và đồng ý rằng anh ta và Christy sẽ chỉ là bạn bè. Nhưng quyết tâm ấy nói thì dễ hơn làm. Không lâu sau hai người bắt đầu lén lút gặp gỡ nhau sau lưng bố mẹ cô ấy. Mối quan hệ bí mật tiếp tục trong vài tháng, nhưng cả hai đều không được yên ổn. Rich nói với Christy, “Tụi mình phải nói với cha mẹ em. Tụi mình không thể nào tiếp tục như thế này được”. Nhưng trước khi họ có cơ hội để nói, cha của Christy tình cờ nghe cô nói chuyện với người bạn về mối quan hệ này.
Rich rất đau lòng và xấu hổ vì đã lừa dối cha mẹ cô rồi làm mất lòng tin của họ. Vài ngày sau, anh gặp họ và hứa rằng anh sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Nhưng anh biết tình cảm của họ quá mạnh mẽ để chỉ để đơn thuần là “bạn bè”. Họ đã phải chia tay nhau một cách dứt khoát. Để chứng tỏ quyết tâm chia tay, anh yêu cầu Christy trả lại cho anh tất cả những bức thư tình mà anh đã viết cho cô.
Đêm đó, Rich quay trở lại nhà của cô ấy lúc 3 giờ sáng cùng với một cái xẻng. Anh lặng lẽ đào một cái hố trên bãi cỏ phía trước nhà cô và chôn một chiếc hộp chứa đầy những bức thư tình mà họ đã trao đổi – hơn một trăm trang. Anh đóng nắp lại, nhìn lần cuối vào chiếc hộp, đổ đất lên hộp và nhìn lên ngôi nhà yên tĩnh của cô. Trong lòng anh thầm thì với Chúa, “Nếu Chúa muốn đào nó lên vào một ngày nào đó, con biết Chúa có thể làm được. Nhưng nếu Chúa không muốn, vậy thì đây sẽ là nơi nó ở lại”. Anh biết rằng lý do duy nhất mà Chúa tách rời anh khỏi Christy như thế này là vì Chúa đã có những kế hoạch tốt hơn cho hai người. Điều này thật khó để nghĩ đến, nhưng anh tin tưởng rằng Chúa biết điều gì là tốt nhất. Anh biết rằng nếu ý Chúa là muốn cho họ cưới nhau, việc tôn kính cha mẹ cô không thể nào là lý do chặn đứng việc đó.
Một tháng sau, Rich và Christy đã đi học tại các trường đại học riêng biệt mà không nói một lời từ biệt nào. Gần hai năm sau, cả hai vẫn không gặp nhau, thậm chí không nói chuyện với nhau qua điện thoại. Sau đó, thật bất ngờ, cha của Christy gọi điện cho anh ấy và hỏi rằng liệu họ có thể gặp nhau tại văn phòng của ông ấy hay không. Khi Rich đến, người cha bày tỏ lòng biết ơn về sự chính trực và tính cách của anh ta. Bằng cách buông bỏ Christy, Rich đã chứng minh anh coi trọng tình yêu của một người cha dành cho con gái mình như thế nào, thậm chí anh coi trọng điều đó hơn cả mong muốn và hy vọng của bản thân anh. Trước khi cuộc trò chuyện của họ kết thúc, cha của Christy nói với Rich rằng ông nghĩ lúc này, cậu và Christy đã sẵn sàng hơn để bắt đầu mối quan hệ.
Hai người bắt đầu lại tình bạn và cuối cùng bắt đầu hẹn hò nhau. Vài tháng trước khi tốt nghiệp đại học, Rich tổ chức buổi sáng Giáng sinh với gia đình Christy ở Virginia. Sáng hôm đó, anh đưa cho cô một chiếc hộp nhỏ có một cái thẻ từ vườn ươm cây phong đỏ. Cô ấy thật sự không mong đợi nhận món quà là một cái cây cho lễ Giáng sinh và đã cố gắng hết sức để diễn xuất thật ấn tượng. Gia đình đã biết về kế hoạch của anh ấy và khó có thể kiềm chế được sự phấn khích của họ. Cha cô ấy nói, “Tại sao con không trồng nó ở sân trước?” Rich nắm lấy cánh tay của Christy và họ bước ra ngoài nơi có cái cây và một cái xẻng đang đợi.
Rich đứng lại nơi trước đó anh đã giấu hộp thư và bắt đầu đào trong khi Christy đứng bên cạnh, hít thở không khí mùa đông trong lành. Tim anh chắc đã đập loạn xạ khi cái xẻng cuối cùng cũng chạm được vào hộp. Anh không thể đợi để đưa cô xem thêm một bức thư mà anh đã thêm vào hộp khi chôn nó vào bốn năm trước. Bức thư tình này đã nói lên tất cả về tình yêu của anh dành cho cô. Đó là một lời cầu hôn. Khi cô đọc được những dòng chữ này, anh quỳ xuống và trao cho cô một chiếc nhẫn đính hôn. Không cần phải nói, cô ấy đã nói “Em đồng ý.”
Không ai có thể nghi ngờ, Chúa tôn vinh những ai tôn kính Ngài, và Chúa luôn ban điều tốt lành nhất cho những ai phó thác vào sự lựa chọn của Chúa.
Trở về chương 13 của Trang Mục lục
5. Harris, Boy Meets Girl, 43–62
Leave a Reply