Trong khi lật xem cuốn tạp chí, tôi nhận ra một khuôn mặt quen thuộc của người bạn thời đại học. “Cô ấy dạo này thế nào rồi?”, tôi thầm nghĩ. Bài báo giải thích rằng khi Shannon học đại học, cô đã đọc một cuốn sách mô tả về sự đau khổ của người mẹ Trung Quốc khi sống theo chính sách một con của chính phủ. Cô bắt đầu cầu nguyện cho đất nước này, nhưng không tưởng tượng được Chúa sẽ sử dụng cô thế nào để đáp lại những lời cầu nguyện.
Một năm rưỡi sau khi học xong đại học, Shannon đang cầu nguyện vào một buổi sáng và hỏi Chúa, “Làm thế nào con có thể vào trại trẻ mồ côi ở Trung Quốc?” Mười phút sau, điện thoại của cô ấy đổ chuông. Đó là một người bạn ngỏ ý mời cô làm tình nguyện viên tại một trại trẻ mồ côi. . . ở Trung Quốc. Cô thu dọn hành lý và bay ra nước ngoài ngay dù không hề biết tiếng Trung.
Một ngày nọ, có một đứa trẻ không tên bị bỏ đói và hở hàm ếch được đưa đến trại trẻ mồ côi. Lúc này, Shannon đã học đủ tiếng Trung để hiểu khi nhân viên bảo cô đừng quá gắn bó với đứa trẻ vì nó sẽ sớm chết. Cô đã cầu xin và nói rằng, “Tôi tin rằng Chúa đã gửi cậu bé đến với chúng ta không phải để chết, mà là để sống.” 2 Cô đặt tên cho đứa trẻ là Max và bắt đầu sử dụng ống nhỏ giọt để cho cậu ấy uống sữa (bởi sự biến dạng trên khuôn mặt đã ngăn cậu uống từ một cái chai). Để đảm bảo rằng Max ăn uống đủ, Shannon đã ngủ cùng với cậu và nuôi dưỡng cậu trở lại khỏe mạnh.
Vài năm sau đó, Shannon bắt đầu làm việc cho một trại trẻ mồ côi khác – nơi chăm sóc những em bé bị bỏ rơi vì khuyết tật. Vì chính phủ chỉ cho phép các bậc cha mẹ có một con nên các cặp vợ chồng đôi khi từ chối những đứa con không khỏe mạnh. Một số nơi vì quá nghèo, vài người mẹ đã bỏ rơi con cái của mình với hy vọng sẽ có người chăm sóc cho chúng. Vì những lý do này, trại trẻ mồ côi của Shannon thường có nhiều trẻ hơn mức họ có thể xử lý. Một số trẻ sơ sinh bị ốm đến nỗi chúng chỉ sống được vài tuần hoặc vài tháng. Do đó, một số người làm việc ở đây đặt câu hỏi liệu cô nhi viện có nên nhận trẻ em bệnh tật hay không. Họ đề nghị trại trẻ mồ côi nên được dành cho những người có khả năng sống sót.
Vì Shannon không thể chịu được việc để những đứa trẻ chết mà không có tình yêu, cô đã dùng nhà riêng của mình, mở một trại trẻ mồ côi dành cho những đứa trẻ sắp chết. Trại trẻ mồ côi mới của Shannon có tên là Ngôi nhà Tình Thương, hiện có sức chứa 11 trẻ sơ sinh và cô ấy đang chuẩn bị mở rộng, tăng gấp đôi sức chứa. Với một đội gồm 15 người phụ nữ Trung Quốc, cô chăm sóc những đứa trẻ sơ sinh cho đến khi chúng bình phục hoặc trở về với Chúa. Vào thời gian rảnh rỗi, Shannon tổ chức quyên góp để trả chi phí phẫu thuật cứu sống những đứa trẻ.
Một số người đọc xong câu chuyện của cô có thể nghĩ việc trở thành mẹ của hàng chục đứa trẻ sắp chết sẽ khó khăn như thế nào. Mặc dù công việc đôi khi quá sức, Shannon cho biết mục tiêu của cô là lấp đầy cuộc sống ngắn ngủi của các em bằng tình yêu và hạnh phúc. Một trong những nhân viên của cô khi được hỏi tại sao lại làm việc ở đây, nói rằng: “Nếu tôi sắp chết, tôi sẽ muốn có ai đó ở bên cạnh, yêu thương tôi và chăm sóc tôi. Những đứa trẻ này cũng xứng đáng với những điều như vậy.”3
Bây giờ, hãy tua lại câu chuyện này và thay đổi một số chi tiết. Hãy tưởng tượng Shannon mười năm trước. Thay vì quỳ gối cầu nguyện vào buổi sáng và tìm cách phụng sự Chúa, cô ấy đang làm một việc khác. Hãy tưởng tượng cô ấy đang ngồi trên chiếc ghế dài với quyển tạp chí lá cải trên đùi, nhấm nháp một tách cà phê và phàn nàn trên điện thoại với người bạn rằng tất cả các chàng trai đều là những kẻ ngu ngốc và cô buồn vì không có ai gọi cho mình. Trong khi đang ngáp ngắn ngáp dài, cô ấy nhận được một cuộc gọi khác. “Chờ một chút,” cô ấy cắt ngang. “Tôi có một cuộc gọi khác.” Cô bắt máy và đó là một người bạn mời cô ấy đến Trung Quốc. Tôi có thể nghe thấy cô ấy nói rằng:
“Ừ, cảm ơn, nhưng tôi hơi bận. Dù sao cũng chúc bạn may mắn.”
Tắt máy.
“Này, đó là một người bạn trong nhà thờ. Cô ấy muốn cùng tôi đến Trung Quốc. Kệ đi! Bạn có nghe Daniel nói với Brianna rằng Kayla nói Zach không muốn gặp Alyssa nữa không?”
Bạn được tạo ra để sống vì một lý do nào đó vĩ đại hơn bản thân, và nhờ sự cho đi chính mình hoàn toàn, bạn mới có thể tìm thấy bản thân. Đấng tạo hóa của vũ trụ này tạo dựng nên bạn cho một mục đích cụ thể. Bạn có tin điều này không? Một người đàn ông đã khám phá ra, “Nơi Chúa gọi chúng ta đến là nơi mà sự đói khát của thế giới và ước muốn sâu thẳm của chúng ta gặp nhau.”4 (Điều này có nghĩa: nơi Chúa muốn mình đi, dù là có khắc nghiệt như thế nào thì hoàn cảnh đó cũng sẽ làm cho những ao ước sâu thẳm nhất của chúng ta được toại nguyện). Hay theo lời của một phụ nữ trẻ:
Tôi nhận ra rằng ơn gọi của mỗi người hoàn toàn phù hợp với thiên chức của họ. Sự sáng suốt không thể hiện qua việc khám phá một kế hoạch vĩ đại nào đó; mà là tìm ra vinh quang Chúa đã dành sẵn khi tạo dựng nên tôi. 5
Chúa đã ban cho bạn những phẩm chất mà Ngài không ban cho ai khác. Là phụ nữ, bạn đã được ban phước với những món quà nhất định mà chỉ một người phụ nữ mới có được. Công việc của bạn là khám phá những món quà đó và dâng hiến chúng để Chúa dùng theo ý định của Ngài.
Vì vậy, trong những năm độc thân, hãy dành thời gian để tập trung vào mục đích của bản thân và đồng thời nuôi dưỡng lòng kiên nhẫn. Khi làm như vậy, hãy chuẩn bị rằng bạn sẽ phải hy sinh điều gì đó. Để đạt được những phẩm chất này, cô gái nào cũng sẽ phải trả giá. Vì ước mơ trong cuộc sống, cô ấy sẽ cần đặt mục tiêu lên trên các chàng trai trong một thời gian. Vì mong muốn trưởng thành trong sự kiên nhẫn, tiêu chuẩn của cô gái sẽ bị thử thách trong những lúc cô đơn. Thay vì bị ảnh hưởng qua lại giữa nỗi sợ cô đơn và cảm giác thiếu kiên nhẫn để chờ đợi, cô sẽ trở nên cân bằng và tương lai chứa đầy hy vọng. Dawn Eden, tác giả của The Thrill of the Chaste (Sự Thú Vị Của Việc Sống Trong Sạch), nhận xét:
Một người phụ nữ có can đảm để bước ra khỏi cái mác vô danh, mạo hiểm sự cô đơn tạm thời để có được niềm vui lâu dài, không chỉ là một “người độc thân.” Cô ấy là độc nhất. Thay vì xác định bản thân bằng những gì cô ấy thiếu – một mối quan hệ với người đàn ông – cô ấy tự định nghĩa bản thân bằng những gì cô ấy có: mối quan hệ với Chúa. 6
Khoảng thời gian độc thân không phải là bạn bị động và chờ đợi chàng trai tiếp theo gọi điện. Khoảng thời gian này không đòi hỏi sự cô lập hoàn toàn, mà là sự tách biệt lành mạnh khỏi tất cả những chuyện kịch tính không cần thiết. Đó là thời gian để tận hưởng cuộc sống và đặt ra những ưu tiên cho cuộc sống. Nếu ý tưởng đó làm bạn sợ, hãy ghi nhớ những lời an ủi của một người đàn ông đã nói: “Hãy can đảm lên, đừng sợ gì cả, bạn sẽ không thất vọng.”7
Trở về chương 19 của Trang Mục lục
2 Emily Stimpson, “A Mother’s Tears,” Franciscan Way (Winter 2008), 20.
3 www.chinalittleflower.org.
4 Frederick Buechner, as quoted in John and Stasi Eldredge, Captivating, 213.
5 Jenny Lugardo, as quoted in Father Peter Mitchell, John Paul II, We Love You! (Cincinnati: St. Anthony Messenger Press, 2007), 53.
6 Eden, The Thrill of the Chaste, 22.
7 Pope John Paul II, Address to Astana, Eurasia University, September 23, 2001.
Leave a Reply