Đối với những ai thích chẻ sợi tóc ra làm tư, họ hỏi: “Đâu là sự khác biệt giữa việc triệt sinh sự giao hợp, và chờ đợi cho tới thời kỳ vợ mình không thể mang thai cách tự nhiên? Mục đích thì đều giống nhau: cả hai đều muốn tránh mang thai cơ mà”. Tôi trả lời rằng: “Vậy đâu là sự khác nhau giữa việc giết bà của mình, và chờ đợi cho tới lúc bà ra đi cách tự nhiên? Mục đích thì như nhau: cuối cùng thì bà cũng phải chết cơ mà”. Phải, mục đích thì như nhau, nhưng một bên thì dính líu tới một tội trọng là giết người, còn bên kia thì bà cũng qua đời, nhưng không có tội lỗi gì xảy ra. Bạn hãy suy nghĩ đi: nếu bạn có thể hiểu được sự khác biệt giữa trợ tử và cái chết tự nhiên, hẳn là bạn cũng phải hiểu được sự khác nhau giữa ngừa thai nhân tạo và điều hòa sinh sản theo phương pháp tự nhiên.
Đối với sự khác biệt giữa phương pháp tiết chế bản thân trong thời gian chu kì (NFP) và ngừa thai nhân tạo, ĐGH Gioan Phaolô II đã nói: “Sự khác biệt nhân học và đồng thời là sự khác biệt luân lý có sẵn giữa việc chống thụ thai và việc thuận theo sự tiết dục định kỳ: đó là một sự khác biệt còn quan trọng và sâu xa hơn người ta tưởng, và xét cho cùng, nó bao hàm hai quan niệm về ngôi vị và về tính dục con người không thể hoà đồng với nhau được”.34 Thật vậy, sự khác biệt ấy mang một tầm vóc vô cùng to lớn.
Trước hết, thật là một điều quan trọng khi chúng ta nhận ra rằng Giáo Hội chưa bao giờ dạy tránh thai vốn là sai. Nhưng mục đích (tránh thai) không biện minh cho phương tiện. Có thể bạn có lí do chính đáng khi ước cho bà của mình ra đi về thế giới bên kia. Có thể bà đang chịu nhiều đau khổ vì tuổi tác và bệnh tật. Nhưng điều đó không hề biện minh cho hành động giết bà. Tương tự, bạn có thể có lí do chính đáng để tránh thai. Có lẽ tình hình tài chính nhà bạn đang thiếu trước hụt sau. Có lẽ bạn đã có bốn con nhỏ rồi, và chưa đứa nào quá bốn tuổi, còn bạn thì đã chạm đến giới hạn cảm xúc. Nhưng không có bất kì tình huống nào có thể biện minh cho việc triệt sinh sự giao hợp vợ chồng, cũng như không có hoàn cảnh nào có thể biện minh cho việc giết hại bà của mình.
Sự ra đi tự nhiên của người già và thời kỳ không thể thụ thai của người phụ nữ đều là do tay Chúa làm nên. Nhưng khi giết người già cả hay triệt sinh tình dục, chúng ta đã chiếm đoạt lấy quyền năng của sự sống – giống như tên lừa dối đã cám dỗ ông bà nguyên tổ từ sơ khai – và chúng ta đã tự coi mình là Thiên Chúa (St 3, 5). Vì vậy, ĐGH Gioan Phaolô II kết luận rằng: “Ngừa thai nhân tạo sẽ luôn bị xem là trái luật Trời tận căn, và sẽ không bao giờ có bất kì lí do nào có thể biện minh cho nó là tốt. Do đó, nếu có ai cho rằng ngừa thai nhân tạo là tốt thì tương tự như duy trì rằng, trong cuộc sống con người, có thể nảy sinh những tình huống mà việc không còn nhìn nhận Thiên Chúa là Đấng Tối Cao nữa là hợp pháp.”35
34 ĐGH Gioan Phaolô II, Familiaris Consortio 32.
35 ĐGH Gioan Phaolô II, Address, October 10, 1983.
Leave a Reply