Có lẽ vì tôi chưa bao giờ có một người cha thể hiện tình yêu thương vô điều kiện với tôi nên tôi luôn có quan điểm sai lầm về Chúa. Nếu có điều gì rủi ro xảy đến với tôi, tôi luôn cho rằng Chúa đang trừng phạt tôi. Tôi đã không nhận ra rằng Chúa đã trả giá máu cho tội lỗi của tôi rồi. Tôi nghĩ rằng mình cần phải đền bù tội lỗi cho quá khứ, và những đau khổ này chắc hẳn là cách Chúa thực thi công lý đối với tôi.
Một đêm nọ, tất cả những điều này bắt đầu thay đổi. Khi đang lái xe ngang qua một nhà thờ vào đêm muộn sau một bữa tiệc, tôi bất ngờ cảm thấy bị thôi thúc phải tấp vào lề. Ngồi trong bãi đậu xe, tôi cân nhắc xem mình có thực sự nên vào nhà nguyện Chầu Thánh Thể không. Dựa trên những gì tôi đã làm tại bữa tiệc một giờ trước đó, tôi cảm thấy mình không có việc gì phải ở đó. Tôi luôn hình dung rằng Chúa có những người mà Người đặc biệt yêu mến, và tôi rõ ràng không phải là một trong số họ.
Tuy nhiên, một cái gì đó đã lôi kéo tôi. Có lẽ Chúa gọi tôi đến với Người, hoặc có thể chỉ là lối sống của tôi khiến tôi cảm thấy bất mãn và trống rỗng. Bây giờ nhìn lại, tôi thấy rằng đó là cả hai.
Vì vậy, tôi quyết định rằng nếu tôi đã thử mọi thứ khác ở trường trung học, tôi cũng có thể thử đi tìm gặp Chúa. Tôi bước vào nhà nguyện và quỳ gối trước Thánh Thể. Không có tia chớp hay tiếng nói nào từ trời. Thực ra, tôi đang nghĩ đến bà cụ ngồi trong góc, tự hỏi liệu bà có ngửi thấy mùi cần sa trên người tôi không. Có sự im lặng tuyệt đối. Tôi đã ở một mình với Người.
Vào thời điểm này trong cuộc đời, tôi đã phải vật lộn với việc liên hệ với Chúa Giêsu với tư cách là một con người, vì đã bao lần tôi bị đàn ông làm tổn thương. Nhưng vì Sự Hiện Diện của Người được ẩn giấu trong Bí Tích Thánh Thể, nên tôi có thể đến gần Người mà không có trở ngại giữa chúng tôi.
Lúc đầu, thật khó để nhìn lên Thánh Thể. Tôi chỉ biết vùi mặt vào tay và cân nhắc xem mình có nên rời đi hay không. Tôi không muốn đọc thuộc lòng những lời cầu nguyện. Vì vậy, tôi chỉ ngước mắt lên và nói: “Chúa ơi, con đây. . . trong sự bẩn thỉu của mình. Xin hãy giúp con.” Tôi cảm thấy bị giằng xé giữa cuộc đời mà tôi đã sống trong nhiều năm và một Thiên Chúa mà tôi hầu như không biết. Lời mời của Người rất rõ ràng, nhưng tương lai của tôi dường như rất bấp bênh. Tất cả những gì Người nói với tôi là: “Hãy buông bỏ và tin tưởng ở Ta”.
Từ lúc đó, tôi hiểu rằng Chúa không chỉ muốn sự tốt lành của tôi. Người còn muốn sự xấu xí. Chắc chắn là Người không thích tội lỗi, nhưng để cho Người có thể ôm lấy tôi và thiết lập một mối tương quan với tôi, thì Người còn muốn ôm lấy con người thật của tôi, với tất cả mọi tội lỗi của mình. Đó là khởi đầu của một mối quan hệ đích thực với Thiên Chúa.
Bởi vì tôi nghĩ rằng tôi cần phải trở thành một vị thánh để Người yêu tôi, tôi luôn giữ khoảng cách với Người. Nhưng chính khi bạn cảm thấy bị giằng xé nhất giữa Thiên Chúa và tội lỗi thì bạn cần phải yên lặng và để Người yêu thương bạn. Chỉ khi bạn hiểu rõ giá trị của mình trong mắt Người, bạn mới có thể thay đổi. Bạn sẽ không bị thúc đẩy bởi sự xấu hổ, tội lỗi hay sợ hãi, mà bởi vì bạn biết mình xứng đáng được yêu thương. Khi nhận ra được tình yêu của Người, bạn sẽ có thêm động lực để yêu chính mình. Và nếu bạn đấu tranh để tha thứ cho chính mình, bạn nên biết rằng Người đã tha thứ cho bạn.
Khi bạn biết mình được ai đó yêu mến, bạn tin tưởng họ. Điều này cũng đúng với mối quan hệ của chúng ta với Thiên Chúa. Khi tin vào Người, chúng ta bắt đầu thực hành điều có lẽ là đức tính mạnh mẽ nhất trên thế gian: sự vâng lời. Từ này thường được xem theo cách tiêu cực và được đánh đồng với sự phục tùng. Nhưng trên thực tế, đó là chìa khóa mở ra kho tàng ân sủng vô hạn. Khi chúng ta quay lưng lại với ý muốn của Thiên Chúa, chúng ta đã ngăn chặn rất nhiều điều tốt lành mà Người muốn ban cho chúng ta.
Vào mỗi thời điểm trong đời khi tôi phải lựa chọn giữa thiện và ác, tôi sẽ nghe thấy trong sâu thẳm tâm hồn mình một giọng nói nhắc nhở tôi điều gì là đúng. Tôi không thể nói rằng tôi luôn chú ý đến giọng nói đó. Nhưng tôi có thể nói rằng tôi chưa bao giờ hối hận khi nghe nó, và luôn hối hận vì đã bỏ qua nó. Mặc dù việc chọn điều tốt có vẻ khó khăn, nhưng hãy biết rằng Thiên Chúa sẽ không bao giờ quên ban cho bạn mọi thứ bạn cần để đưa ra lựa chọn đó. Nó luôn ở trong tầm với của bạn. Ngoài ra, khi chúng ta không chọn điều tốt, chẳng phải cuộc sống của chúng ta càng khó khăn hơn sao?
Ngay cả trong những giờ phút đen tối nhất của cuộc đời, tôi biết Chúa ở trong tầm với. Dù tôi có chạy trốn khỏi Người bao xa, tôi biết Người vẫn đang chờ đợi. Tôi không ngừng cố gắng dập tắt cảm giác về sự hiện diện của Người, nhưng không thể. Đừng vắt kiệt sức mình khi chạy trốn khỏi tình yêu của Người, bởi vì nó sẽ không đi đến đâu cả.
Bất kể quá khứ của bạn như thế nào, bạn không cần phải giành được tình yêu của Chúa. Bạn chỉ cần chấp nhận nó. Không cần biết điều gì đã dẫn bạn đến chỗ tin tưởng, bạn vẫn là một con người đáng yêu. Bạn đã ở đâu hay đã làm gì, không quan trọng. Tất cả những gì quan trọng bây giờ là nơi bạn đi từ đây.
Leave a Reply