Nghiện nội dung khiêu dâm là một bệnh dịch đang xảy ra khắp mọi nơi, gây tổn thương nặng nề không chỉ đến cá nhân, gia đình họ mà cả xã hội nữa vì nó không khác gì những chứng nghiện khác.
Câu chuyện dưới đây chỉ là một trong hàng ngàn câu chuyện FIGHT THE NEW DRUG (FTND) nhận được từ các bạn thanh thiếu niên trên khắp hoàn cầu, những người đã trực tiếp cảm nghiệm việc xem nội dung khiêu dâm đã bóp méo tính dục của họ. Khoa học và các nghiên cứu cũng đã chứng tỏ rằng khi một người thường xuyên dùng nội dung khiêu dâm, họ đã điều kiện hóa não của họ để nó chỉ được kích thích bởi loại hành vi đó; những thứ lúc đầu đối với họ là ghê tởm và sai trái, sau một thời gian họ sẽ tìm kiếm nó. Và vì nội dung khiêu dâm là một loại nghiện như cách loại nghiện – càng dùng càng tăng, người dùng rút cục xem nhiều hình ảnh khiêu dâm hơn để có được hứng thú họ có lúc ban đầu.
Video về quá trình dẫn đến việc nghiện nội dung khiêu dâm.
Gửi FTND,
Tôi muốn chia sẻ trải nghiệm của tôi về nội dung khiêu dâm bởi vì đây không là điều tôi nói với bất cứ ai. Bố mẹ tôi biết rằng tôi đã gặp khó khăn về việc này trong quá khứ, nhưng không biết mức độ ảnh hưởng của nó đối với tôi và vẫn còn ảnh hưởng tôi đến ngày hôm nay. Tôi không muốn người ta biết tôi là ai. Tôi chỉ muốn mọi người biết câu chuyện của tôi.
Tôi đến tuổi dậy thì trước mọi bạn bè của tôi. Tôi thường bị trêu chọc vì mặc áo ngực, mặt có mụn, và là người đầu tiên trong lớp biểu lộ việc thích con trai trước cả mọi người. Tôi nghĩ tôi là đứa con gái duy nhất trong trường có những trải nghiệm này. Vì tuổi dậy thì đến sớm, những chuyện trò về tình dục cũng đến sớm hơn và đó là lúc mọi sự thay đổi.
Lần đầu tiên tôi xem nội dung khiêu dâm, tôi đang học lớp sáu. Tôi đã nghe về ngôi sao tôi ưa thích có hình khỏa thân bị tiết lộ. Vì tôi tò mò và cũng vừa mới được giới thiệu về tiêu đề tình dục, tôi dùng máy laptop của mẹ tôi để tìm những hình ảnh này. Không, chúng không là những hình ảnh quá đáng nhưng những hình ảnh khỏa thân này bắt đầu hành trình của tôi. Vì tôi không có máy vi tính hoặc điện thoại có thể lên mạng, tôi không thể thường hằng xem những loại hình đó. Nhưng mỗi khi có cơ hội, tôi đều xem.
Khi học đến lớp tám, tôi được tặng iPod cho ngày sinh nhật. Ba mẹ tôi không thông thạo về kỹ nghệ thông tin chút nào cả vì thế họ không biết cách để thiết lập mật mã không cho phép tôi lên mạng hoặc bất cứ công cụ an toàn nào khác. Tôi bắt đầu xem những hình ảnh người nữ khỏa thân hằng tuần. Tôi tải xuống những chương trình ứng dụng của phòng chat có đầy những người lớn gửi những hình ảnh khiêu dâm đến cho tôi; tôi chỉ là một cô bé gái 14 tuổi còn rất ngây ngô. Tôi không cảm thấy đó là một chứng nghiện nhưng tôi biết đó đúng thật là một nỗi ám ảnh. Tôi luôn nghĩ về những hình ảnh khiêu dâm đó, ngay cả khi tôi đã không xem những hình ảnh đó sau nhiều ngày.
Mùa hè sau lớp tám, tôi có bạn trai và tôi ngừng xem hình ảnh khiêu dâm khoảng sáu tháng. Người bạn trai dùng tin nhắn nói chuyện sex và những lời tục tĩu và điều này đủ thỏa mãn cho tôi. Tôi vẫn thỉnh thoảng xem những hình ảnh ấy nhưng không thường xuyên như trước. Nhưng một khi tôi với người bạn trai ấy chia tay, tôi lập tức quay trở lại và xem chúng thường xuyên hơn. Cuối năm lớp 10, tôi bắt đầu hẹn hò với một chàng trai khác. Người này khuyến khich tôi xem video thay vì chỉ xem hình. Tôi bắt đầu xem nội dung khiêu dâm của đồng tính nữ và kết quả là bạn trai của tôi đồn tin đến những bạn gái khác là tôi muốn có quan hệ tình dục bộ ba với họ. Khi chúng tôi chia tay, tiếng đồn ngay cả tệ hơn trước. Anh ấy nói với bạn bè của mình là chúng tôi có quan hệ tình dục, rằng tôi là người đồng tính và rất nhiều điều gây tổn thương khác, và những điều không là sự thật.
Năm lớp 10, tôi gặp rắc rối với ba mẹ tôi về điều thật ngốc ngác và vì thế ba mẹ lấy đi điện thoại thông minh của tôi. Tôi không thể xem nội dung khiêu dâm nhưng điều này vẫn không làm tôi ngừng việc nhắn tin về sex (sexting) đến với các chàng trai trên máy điện thoại cũ của tôi. Sau một thời gian, việc này cũng bị tôi chán nhàm nên tôi lấy một trong nhiều laptop của ba tôi và bắt đầu xem porn với nó. Cuối cùng mẹ tôi khám phá laptop bị mất và đó là lúc mẹ tôi nhận ra khó khăn tôi đang gặp phải. Tôi không có điện thoại thông minh và máy vi tính hơn một năm, nhưng tôi liên tục nghĩ về những video tôi đã xem. Mặc dù tôi là người dị tính, tôi tìm thấy mình ham muốn những cô gái mặc quần thật ngắn, áo hở cổ và váy chật.
Đến hôm nay, tôi phải rất chú ý để không nhìn chằm vào thân thể của các cô gái khi tôi nói chuyện với họ. Tôi không thể nói chuyện bình thường với một cô gái mà không nghĩ về thân thể của cô. Tất cả là vì việc xem nội dung khiêu dâm. Những video và hình ảnh tôi xem khi còn trẻ làm tôi không thể nào nhìn một nữ như là một người nữ chứ không là một vật dụng tình dục cung cấp vui thú cho tôi. Tôi biết rằng người nữ có nhiều giá trị hơn chỉ là vậy, nhưng việc họ tượng trưng cho sex đã được cấy sâu vào tâm trí tôi. Mỗi khi một cô gái tử tế với tôi, tôi nghĩ cô ấy đang tán tỉnh tôi vì những video đó. Tôi không xem nội dung khiêu dâm nữa nhưng nó đã bóp méo cách tôi suy nghĩ và tôi không biết cách nào để thay đổi tư duy bị nhiễm độc này.
Chuyển ngữ từ True Story: I Am A Straight Girl Addicted To Lesbian Porn
Leave a Reply