Khi tôi 24 tuổi và sau đó có quan hệ tình dục lần đầu tiên với người tôi chưa cưới. Tôi lớn lên trong gia đình Kitô hữu nên ngần ngại và xấu hổ về quan hệ tình dục của mình. Chỉ một lần quan hệ là tôi đã có thai.
Việc phá thai của tôi là một quyết định ích kỷ và hèn nhát. Tôi đã nghĩ rằng cuộc đời tôi là “xong rồi” nếu tôi giữ cái thai ấy. Tôi không nghĩ đến bất cứ lựa chọn nào khác. Tôi chọn bảo vệ bản thân thay vì đứa bé.
Ngay lập tức, tôi cảm thấy một lỗ hổng trống rỗng trong tôi. Tôi có một cảm giác tội rất nặng nề. Tôi tránh xa Chúa vì tôi không thể đối mặt với Ngài về việc phá thai của tôi. Tôi cảm thấy tôi đã đi đến điểm không thể quay trở lại; tôi đã đi quá xa. Tội của tôi không thể tha được. Hơn nữa, tôi bước vào tội này biết trước sự nặng nề của nó. Tôi có cảm giác như là tôi đã bán linh hồn mình…… Tôi bắt đầu uống rượu để có thể ngủ, để có thể thoát khỏi những ám ảnh. Mối quan hệ với chồng của tôi xuống dốc ngay lập tức. Lúc này, tôi hiểu cơn giận dữ và sự tổn thương mà chồng tôi đã cảm nghiệm vì tôi đã hại đứa con của anh ấy mà không nói cho anh ấy trước. Nhưng tôi quá bận tâm với những nỗi đau của tôi và không nghĩ về việc ấy. Chúng tôi đã không nói về chuyện ấy.
Chồng của tôi chửi bới, đánh đập tôi, và tôi chấp nhận điều đó. Tôi đưa ra trong đầu tôi những biện luận, “Có vấn đề gì đâu? Ít ra là anh ấy không giết ngươi. Ngươi đã giết đứa con của ngươi!” Tôi muốn chết nhưng tôi lại sợ xuống hỏa ngục. Rồi tôi lại cảm thấy cắn rứt vì đã không tự giết mình: “Mày đã không ngần ngại giết con mày. Giờ mày còn sợ gì? Mày đáng phải chết! Mày không chỉ là kẻ giết người, mày là kẻ hèn nhát!” Tôi muốn rơi vào trạng thái hôn mê. Tôi nghĩ sau 50 năm tôi thức dậy, tôi có thể đối phó với khó khăn đó.
Sáu năm sau, chúng tôi ly hôn. Tôi đã dập vùi những cảm xúc của tôi và làm chúng bị tê cóng với rượu quá lâu, đeo mặt nạ, giả vờ quá lâu, tôi cảm thấy tê bại. Tôi nhớ một hôm khi tôi bước ra khỏi chiếc xe vào chợ mua thức ăn và nghĩ, “Tôi chỉ giả vờ đi vào chợ. Tôi thực sự không hiện hữu.” Tôi cảm thấy như một tên zombie, sống như đã chết. Việc phá thai đã thay đổi tôi về mọi phương diện. Tôi đi từ một người sinh động, ưa thích bạn bè đến việc trở thành như kẻ sống một mình trong hoang địa, tôi không muốn gần với ai. Tôi nghĩ họ sẽ ghét tôi nếu họ thực sự biết tôi. Tôi uống rượu rất nhiều, gần như là trở thành kẻ nghiện rượu. Tôi chạy xa khỏi Chúa và tôi ghét chính mình. Tôi chấp nhận bị đánh đập, chửi bới và cảm thấy nhục nhã vì việc chấp nhận này; cùng một lúc tôi cảm nghiệm sự trống rỗng đang dày vò tôi. Tôi ở trong tình trạng không phải là sống mà chỉ là tồn tại khoảng 12 năm.
Tôi trở thành người Kitô hữu khi tôi ly thân, trước khi tôi ly dị (cô sống trong gia đình tin Kitô giáo; tuy nhiên, chính cô chưa được rửa tội và không có nhiều hiểu biết về Chúa Giêsu). Lúc đó, tôi xin Chúa thứ tha tội phá thai của tôi nhưng tôi cảm thấy tê liệt. Tôi không khóc về đứa con của tôi hoặc làm bất cứ sự gì khác. Tôi cảm thấy trái tim tôi như đá và không thể thực sự xưng thú tội mình. Tôi tự hỏi nếu tôi đã thực sự ăn năn, hay chỉ hối tiếc về sự gì đã xảy đến với mình.
Cuối cùng, tôi vượt qua được khó khăn của bản thân và nghĩ về đứa con của tôi, rồi yêu đứa con ấy, và thương khóc nó. Tôi cuối cùng thực sự cảm nghiệm được sự tha thứ của Chúa. Tôi nhận ra rằng mọi sự tự trừng phạt và khổ sở của tôi không thể đền cho tội phá thai của tôi và tôi không thể làm được điều gì để đền được tội của mình. Nhưng Chúa Giêsu đã chết trên cây thánh giá để chuộc tội phá thai của tôi và mọi tội khác cách hoàn hảo. Chúa không chỉ tha thứ mọi tội lỗi của tôi, Chúa đem đến cho tôi sự bình an và niềm vui. Niềm vui trung thực! Giờ đây tôi đã tìm được sự chữa lành và sự tha thứ, tôi lần nữa có lại bạn bè, và tôi có khả năng để phục vụ Chúa tùy theo cách Ngài chọn để dùng tôi. Tôi biết Chúa làm mọi sự trở nên tốt lành và tôi đã nhận ra lúc này Ngài đã dùng tôi để giúp những người khác. Sau khi đi đối ứng với khủng hoảng việc phá thai gây nên, tôi nhận ra Chúa coi trọng mọi sự Chúa đã dựng nên, tôi ít chỉ trích người khác và có thể nhìn thấy được mọi người là quý giá trong con mắt của Chúa.
Chuyển ngữ từ Jill’s Story
Leave a Reply