Tất cả mọi thứ! Tôi đã chiến đấu với lòng tự trọng trong phần lớn cuộc đời tôi. Dù đã biết, tôi vẫn rơi vào cạm bẫy mà thế gian đặt ra cho chúng ta. Dường như rất nhiều người sa vào cạm bẫy đi tìm giá trị bản thân trong các mối quan hệ. Nhiều người tin vào lời dối trá rằng phụ nữ phải là người quyến rũ tình dục và những chàng trai thì dĩ nhiên có quyền dùng phụ nữ hoặc xem họ như là đồ vật. Khi tôi sa vào những cái bẫy này, tôi so sánh bản thân với người khác, điều đó làm tôi nghĩ rằng mình không xứng đáng với tình yêu và sự chú ý của bất cứ ai.
Phát triển xương cột sống
Phần này được dịch từ chương 6 “Grow a backbone/Phát triển xương cột sống” của cuốn sách Làm sao để tìm bạn tâm giao mà không cần mất đi chính mình của hai tác giả đầy kinh nghiệm Jason & Crystalina Evert. Để hiểu bài này rõ ràng hơn, mời bạn đọc các phần khác trên trang web này.
“Tôi không phải là trái cây.”
Với những lời đó, một cô gái Hồi giáo bắt đầu những lời bình luận trong căn phòng có mặt nhiều thanh thiếu niên. Cũng như bạn đang tự hỏi về ý nghĩa của lời ấy, những thanh niên thiếu nữ phản ứng với cái nhìn đầy thắc mắc. Cô gái lặp lại:
“Tôi không phải một thứ hoa quả. Tôi lớn lên gần một khu chợ, và tôi thấy mấy anh chàng đi vào gian hàng trái cây. Họ lựa và kiểm tra đủ kiểu trước khi quyết định mua chúng. Họ chạm vào chúng, ngửi mùi, sờ nắn, rồi lại thả chúng trở lại chỗ chất đống đó. Sau khi lục lọi hết cả một mớ, họ mới chọn một vài quả, mua chúng và bỏ đi. Tôi không phải là trái cây như thế.”
Những sinh viên hiểu được quan điểm của cô ấy. Không may, nhiều phụ nữ ngày nay hài lòng với việc bị người khác xử đối hệt như họ là một sản phẩm. Với cái nhún vai thờ ơ, họ bỏ qua những điều bất tôn kính mà nam giới nói và làm cho họ bằng luận điệu “Đàn ông vẫn luôn là thế. Tôi có thể làm gì chứ?”. Nếu một phụ nữ muốn nhận được sự đáp trả tôn quý từ đàn ông, cô ấy cần một phẩm chất trên tất cả: một cột sống.
Vượt qua khỏi cảm giác thiếu tự tin
Bài này được chuyển ngữ từ Overcoming Insecurities by Leslie Ludy
Tôi đang có thai gần 6 tháng. Tôi có một loại cơ thể không biết “tản ra” sức nặng của cái thai. Trái lại, mọi sự chúi ngay về phía trước. Tôi có dáng (và cảm thấy) như là tôi có trái banh bóng rổ giấu dưới cái áo của tôi. Một số phụ nữ cảm thấy duyên dáng và xinh đẹp hơn khi họ có thai. Tôi phải thừa nhận rằng tôi không là một trong số đó. Dù tôi hết sức vui mừng về sự sống nhỏ nhoi đang lớn lên trong tôi, tôi phải thừa nhận rằng tôi ước ao để được lọt vào trong quần jean tôi thường mặc lần nữa và có thể dễ dàng kéo đóng phéc-mơ-tuya trên áo choàng của tôi mà không cần tới hai phút chiến đấu. Cũng thật may mắn, Eric liên tục bảo tôi tôi có dáng đẹp với cái u đáng kể nhô ra trước bụng tôi. Nhưng một buổi tối nọ, sự bất an đến ập đến bất thình lình trên tôi sau một cuộc đối thoại tình cờ tại quán cà phê gần nhà.
Khi Đấng Tối Cao yêu thích bạn, kẻ hạ giá bạn có là chi?
Bài này được dịch từ How to Find Your Soulmate Without Losing Your Soul.
Một vài năm trước đây, tôi (Crystalina Evert) đang cầu nguyện và viết xuống những điều trong tâm tư của tôi.
Từ con cóc xấu xí đến một công chúa xinh đẹp
Bài này được chuyển ngữ từ Shunning Every Reflection. Được phép của madeinHisimage.org để đăng trên trongsach.com.
Tôi thường lánh mọi phản ánh của thân thể tôi, dù qua tấm gương, cửa sổ, trên mặt nước, hay qua ly thủy tinh. Nếu tôi thấy bóng dáng của mình, tôi che đậy nó. Tôi thầm thì, Ahh, tôi xấu xí quá. Tôi không thể chịu nỗi khi nhìn thấy chính mình. Rồi tôi đi đến Kolkata, Ấn Độ để phục vụ những người sắp chết trong khu nhà ổ chuột. Khi ở đó tôi phục vụ những người yếu hèn nhất trên thế giới. Một người đàn bà nặng khoảng 23 kilô nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt tôi với những ngón tay khô teo lạnh lẽo và nói, dễ thương. Nước mắt tràn lên trong mắt tôi, lăn trên má tôi và rớt trên giường bà. Bà ấy cầm tay tôi và nói, mạnh khỏe. Khi tôi đút thức ăn cho bà, bà nói, cám ơn. Bà ôm chầm lấy tôi và nói, dũng cảm. Thoạt đầu, tôi không hiểu. Rồi bà hôn tôi cách nhẹ nhàng và nói, tình yêu.
Người đàn bà ấy tỏ lộ cho tôi một ánh nhìn thoáng qua về tình yêu của Thiên Chúa, Cha chúng ta, và vẻ đẹp mà Ngài thấy trong mỗi một người. Tôi đã tốn nhiều năm để tìm ra khái niệm của sự đẹp và tôi sẽ không bao giờ ngừng để hiểu biết nhiều hơn. Tôi thường nghĩ mọi người khác đáng có vẻ đẹp, mọi người ngoại trừ tôi. Thời gian ở Ấn Độ đã thay đổi cảm giác ấy.
Khi tôi trở về nhà, tôi kéo đi những tấm khăn tôi dùng để che phủ khỏi những tấm gương….Đọc thêm