Ngay từ đầu, tôi (Crystalina) biết có điều gì đó không ổn. Khi tôi gọi điện thoại cho Nick, anh ấy không bắt máy. Khi tôi tìm thấy dây buộc tóc và đồ trang điểm trong xe, anh ấy nói chúng là của tôi, hoặc là do bạn và bạn gái anh ấy đã mượn xe rồi để quên chúng trên đó. Tôi rất muốn tin anh ấy vì trong hai năm qua tôi đã cho anh ấy tất cả những gì tôi có.
Mối quan hệ của tôi với Chúa đã chết, nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn sẽ lẩm bẩm cầu nguyện rằng Ngài sẽ chỉ cho tôi sự thật. Rồi không biết từ đâu, khi tôi đang đi chơi ở nhà chị họ, điện thoại của cô ấy đổ chuông.
“Này, Liz đây. Cô em họ Crystalina của cậu vẫn đang hẹn hò với anh chàng Nick à?”
“Ừ, sao vậy?”
“Ừ, vậy tại sao anh ấy lại đang đi hẹn hò với một cô gái khác ở rạp chiếu phim gần trường?”
Chị họ tôi cúp máy và sợ hãi không dám nói. Tôi biết có điều gì đó không ổn và hỏi, “Ai vậy? Họ nói gì?” Cô ấy nói lại những gì mà cô vừa được biết, và một lúc sau, cô phải bám chặt vào chiếc tay cầm trong chiếc xe Jeep của tôi trong khi tôi đang hét lên trên đường đến rạp chiếu phim.
Khi đến sảnh của rạp chiếu phim, tôi thấy Nick cùng với những người bạn… và cô bạn gái của anh ta. Bạn của Nick là người đầu tiên thấy tôi xông vào tòa nhà như phụ nữ trong đội đặc nhiệm và anh ta nhìn chằm chằm tôi như thể mắt sắp rơi ra ngoài. Tôi run rẩy và hét vào Nick, tôi trút cơn thịnh nộ của mình và tạo một cảnh tượng khá ồn ào.
Tối hôm đó tại nhà chị họ, tôi đã la khóc mà không thể kiểm soát được. Tôi không thể tưởng tượng được cuộc sống của mình khi thiếu anh ấy, bởi vì tôi đã biến anh ấy thành cuộc sống của tôi. Trong hai năm, tôi đã chọn cách che mắt để không phải đối mặt với nỗi đau không cách nào thoát khỏi này. Tuy nhiên, ngay cả khi chứng kiến tất cả những điều tồi tệ đó, tôi vẫn quay lại với Nick để chứng minh với bản thân rằng anh ấy muốn tôi hơn cô ấy. Nhưng cuối cùng, không nỗ lực nào từ phía tôi có kết quả, tôi không thể tạo ra một tình yêu mà nó vốn không hề tồn tại.
Dù chia tay có liên quan đến sự không chung thủy hay không, chúng ta hầu hết đều biết về nỗi đau khi cho đi cả trái tim và cuối cùng nhận lại một trái tim tan vỡ. Bạn rất thân thiết với một chàng trai, cùng chia sẻ những tiếng cười và kỷ niệm. Từ từ, bạn chia sẻ bản thân và hai bạn trở thành một phần trong cuộc sống của nhau. Tuy nhiên, ở một nơi nào đó trên đường đi của hai bạn, có một cái gì đó thay đổi. Một cái gì đó đã từng rất lành mạnh, tốt đẹp bắt đầu biến mất và phát triển thành một thứ gì đó khác. Đôi khi, nó diễn ra với tốc độ nhanh chóng và mọi thứ thay đổi trong một sớm một chiều. Nhưng thường thì sự thay đổi sẽ diễn ra từ từ, cho đến khi những gì bạn từng có với anh ấy đều trở thành thứ gì đó không còn nhận ra được. Vẫn còn có những mảnh nhỏ của mối tình xưa, nhưng bức tranh giờ đây đã thay đổi. Câu hỏi đặt ra: Có phải mối quan hệ đã thay đổi, hay cuối cùng bạn đã có khả năng nhìn thấy bộ mặt thật của mối quan hệ?
Khi bắt đầu một mối quan hệ, nó có rất nhiều sương mù và khói che mờ; sự mới mẻ làm cho người ta say mê. Tuy nhiên, có một sự ảo tưởng sai lầm bao quanh cả hai bạn. Đó chính là sự an toàn – hoặc ít nhất bạn nghĩ vậy. Khi thời gian trôi qua, bạn ngày càng đi sâu vào sự thật hơn. Từ từ, những gì giả mạo biến mất và bạn bắt đầu nhìn thấy những gì dưới bề mặt này. Một số điều được tiết lộ, và bạn bắt đầu nhìn thấy chúng trong ánh sáng. Bạn biết, tôi biết và mọi người đều biết rằng mối quan hệ này không ổn. Có điều gì đó không ổn, nhưng bạn vẫn muốn hy vọng. Bạn phớt lờ đi mọi thứ. Bạn tập trung vào những điều tốt đẹp ở mặt ngoài, bởi vì bạn biết nếu bạn càng đi sâu vào trong, thực tế sẽ càng trở nên tăm tối và u ám hơn.
Một khi vẻ ngoài được nâng lên, nỗi đau sẽ xuất hiện. Hình ảnh đẹp đẽ mà bạn từng có đã không còn nữa. Bạn tự hỏi: Điều đó có bao giờ đúng không? Nó có bao giờ có thật không? Hay tôi chỉ yêu cái bề ngoài của mối quan hệ, dù rằng sâu bên trong tôi biết rằng sự thật không phải vậy? Sau đó, bạn tự hỏi: Liệu tôi có thể thực sự tin tưởng vào mọi người, ngay cả gia đình, bạn bè và những người thân yêu? Tôi còn có thể cho đi trái tim mình không? Tin tưởng vào ai đó có thể dẫn đến những việc không lường trước được, và việc tin tưởng này có thể làm cho một người trở nên lành mạnh hơn hoặc trở nên suy sụp và tinh thần bị phá hủy.
Tất cả chúng ta đều biết sự thật. Chúng ta có thể chạy trốn và ẩn giấu khỏi sự thật. Chúng ta có thể sống cuộc sống của mình và mặc kệ nó. Nhưng sự thật luôn gọi chúng ta quay về. Chúng ta có muốn biết sự thật không? Chúng ta có thể tìm sự thật về người đàn ông mà chúng ta yêu thương, tin tưởng và đặt hy vọng cho? Chúng ta đã gắn bó với người mà chúng ta hy vọng anh ấy sẽ là. Chúng ta đã trao trái tim mình cho người đàn ông chúng ta mơ ước anh ấy sẽ trở thành. Nhưng hy vọng đó không phải là hiện thực.
Sự thật luôn ở trước mặt chúng ta; chúng ta chỉ cần ngừng cố gắng nhìn nó bằng con mắt của loài người và cầu xin Chúa cho chúng ta thấy sự thật qua đôi mắt của Ngài. Khi chúng ta cho phép Ngài làm điều này, Ngài không chỉ tiết lộ sự thật cho chúng ta mà Ngài còn ban cho chúng ta ân sủng để đối mặt với sự thật bằng lòng can đảm và hy vọng.
Trở về chương 15 của Trang mục lục
Ngọc Khánh says
Thanks for the great post