ĐTC Phanxicô: chưa bao giờ gia đình bị tấn công như hôm nay
Trong buổi gặp gỡ các thành viên của Phong Trào Schoenstatt do cha Giuse Kentenich (1885-1968) thành lập ngày 18-10 năm 1914 tại Schoenstatt cách thành phố Bonn 60 cây số về mạn nam, ĐTC lắng nghe và trả lời một số câu hỏi được nêu lên.
Trong sạch trong lời nói
Trong bài giảng ngày 27 tháng 10 năm 2014 ĐTC Phanxicô cảnh báo về sự nguy hại của việc là một Kitô hữu thờ ơ và mời gọi các tín hữu hãy là “con cái của ánh sáng.”
Chúa Giêsu có những từ ngữ nặng nề cho người Kitô hữu muốn trốn lánh việc sống đạo cách mạnh mẽ. Người Kitô hữu như vậy làm nên điều thiệt hại lớn lao “vì nhân chứng Kitô giáo của họ là một nhân chứng mà cuối cùng gieo rắc bối rối, gieo vãi một nhân chứng tiêu cực.”
Trong thời sau hết, ĐTC tiếp tục, Chúa sẽ nói với những Kitô hữu “sắc xám” này: “Ngươi không lạnh cũng không nóng. Ta ước gì ngươi hoặc nóng hoặc lạnh thì tốt! Nhưng vì ngươi âm ấm—không nóng cũng không lạnh—cho nên ta sẽ phun ngươi ra khỏi miệng ta.”
Bài diễn văn của ĐTC Phanxicô trong buổi kết thúc Thượng Hội nghị GM về gia đình
Trong diễn văn bế mạc, sau khi cám ơn các vị trong Văn phòng Tổng thư ký và các vị điều hành khóa họp này cũng như tất cả các nghị phụ, dự thính viên, chuyên viên và cộng tác viên, ĐTC nói:
“Tôi có thể vui mừng để nói rằng – với tinh thần của toàn thể tính và hội nghị tính – chúng ta đã thực sự sống kinh nghiệm của “Hội nghị/Sinodo,” một cuộc hành trình liên đới.
Vì là một hành trình – và cũng như mọi cuộc hành trình, đã có những lúc chạy nhanh, dường như là để vượt thắng thời gian và đạt tới đích sớm nhất có thể; có những lúc mệt mỏi, dường như muốn nói ‘đủ rồi’; có lúc hăng say phấn khởi. Có lúc được an ủi sâu thẳm khi nghe chứng ngôn của các vị mục tử đích thực, khôn ngoan, họ mang trong tim sự vui mừng và cả những giọt nước mắt của các tín hữu. Những lúc được an ủi và ân phúc, được khích lệ khi nghe những chứng từ của các gia đình đã tham gia Thượng HĐGM và đã chia sẻ với chúng ta vẻ đẹp và niềm vui đời sống hôn nhân của họ. Một hành trình trong đó người mạnh hơn cảm thấy nghĩa vụ phải giúp đỡ những người yếu hơn, người có kinh nghiệm hơn hướng dẫn để phục vụ những người khác, ngay cả qua những lúc đụng độ với nhau. Và vì là một hành trình của con người, có những niềm vui nhưng cũng có những lúc buồn chán, căng thẳng và cám dỗ. Về những điều này một số cám dỗ có thể được đề cập đến: