Trong diễn văn bế mạc, sau khi cám ơn các vị trong Văn phòng Tổng thư ký và các vị điều hành khóa họp này cũng như tất cả các nghị phụ, dự thính viên, chuyên viên và cộng tác viên, ĐTC nói:
“Tôi có thể vui mừng để nói rằng – với tinh thần của toàn thể tính và hội nghị tính – chúng ta đã thực sự sống kinh nghiệm của “Hội nghị/Sinodo,” một cuộc hành trình liên đới.
Vì là một hành trình – và cũng như mọi cuộc hành trình, đã có những lúc chạy nhanh, dường như là để vượt thắng thời gian và đạt tới đích sớm nhất có thể; có những lúc mệt mỏi, dường như muốn nói ‘đủ rồi’; có lúc hăng say phấn khởi. Có lúc được an ủi sâu thẳm khi nghe chứng ngôn của các vị mục tử đích thực, khôn ngoan, họ mang trong tim sự vui mừng và cả những giọt nước mắt của các tín hữu. Những lúc được an ủi và ân phúc, được khích lệ khi nghe những chứng từ của các gia đình đã tham gia Thượng HĐGM và đã chia sẻ với chúng ta vẻ đẹp và niềm vui đời sống hôn nhân của họ. Một hành trình trong đó người mạnh hơn cảm thấy nghĩa vụ phải giúp đỡ những người yếu hơn, người có kinh nghiệm hơn hướng dẫn để phục vụ những người khác, ngay cả qua những lúc đụng độ với nhau. Và vì là một hành trình của con người, có những niềm vui nhưng cũng có những lúc buồn chán, căng thẳng và cám dỗ. Về những điều này một số cám dỗ có thể được đề cập đến: