Có một câu bình luận trong bài viết về khiết tịnh mà tôi đã có lần viết, một đọc giả để lại một bình luận gây bất an: “Tôi không là một trinh nữ. Vậy thì tôi nghĩ tôi không thể sống khiết tịnh.” Lời bình luận này làm tôi đau lòng.
Người viết câu bình luận này đã gạt bỏ sự khiết tịnh, cho rằng nó không liên quan đến cô vì trải nghiệm tình dục – một dấu hiệu của quan niệm sai lầm về khiết tịnh, cho rằng khiết tịnh không là cho mọi người. Nhưng khiết tịnh là một nhân đức luân lý. Nhân đức mà có được một phần là nhờ “nỗ lực của con người.” Bạn không cần là một người còn trinh để sống khiết tịnh. Đây là lý do: