Phần 5 của chương Bản dạng của đồng tính nữ
Cha JP: BillyLu, có vẻ như chị đã hiểu rồi. Kiêu ngạo là xu hướng tập trung vào bản thân, vào những gì chúng ta mong muốn và là sự quay lưng, từ chối người khác cũng như nhu cầu của họ.
Cách để phát triển bản sắc phụ nữ của chị là học cách cống hiến bản thân, phục vụ cho người khác, bằng cách xác định nhu cầu của người khác và biến chúng thành của riêng chị. Đây là món quà đặc biệt Thiên Chúa dành cho phụ nữ: sự nhạy cảm trước những nhu cầu của người khác. Nếu chị, với tư cách là một người phụ nữ, có thể sử dụng năng khiếu và tài năng của mình để nhận ra và đáp ứng những nhu cầu đó nơi người khác, chị sẽ có thể tha thứ cho chính mình. Chị sẽ thấy rằng chị được giải phóng khỏi sự ích kỷ và điều đó sẽ khiến chị tràn ngập niềm vui và bình an.
Margie: Làm thế nào để phát triển bản sắc phụ nữ này, thưa cha? Cả BillyLu và con đều cần học cách thoát ra khỏi chính mình và biến nhu cầu của người khác thành nhu cầu của mình. Tuy nhiên, chúng ta đang sống trong một xã hội coi thường “thiên phú của người nữ” và đề cao sự độc lập, tự chủ.
Cha JP: Chuyện đó thường diễn ra khá tự nhiên. Khi một cô gái còn rất nhỏ, cô ấy đã bắt đầu thể hiện tính nuôi dưỡng của mình. Một phần điều này xuất phát từ việc chứng kiến mẹ cô chăm nuôi các anh chị em và thậm chí cả cha cô. Một phần khác là sự vui mừng đáp lại món quà của cô từ những người khác, đặc biệt khi cha của cô mang đến cho cô một món quà bất ngờ – niềm vui tự phát của cô đã thúc đẩy cha cô thậm chí còn cho đi nhiều hơn nữa. Chứng kiến cách cha cô “tan chảy” và trở nên dịu dàng khi ở bên “cô con gái nhỏ” của mình, dạy cô cách trở thành người động viên, thu hút người khác – đặc biệt là đàn ông – bằng sự ngọt ngào, rộng lượng, phục vụ và vẻ đẹp của cô. Tất cả những điều này được củng cố bởi sự đánh giá cao cha cô dành cho cô, vì những phục vụ của cô dành cho ông.
Margie: Đây không phải là lý do tại sao các cô gái thường thích chơi búp bê sao, cha JP, ý con là việc nuôi dưỡng đến với nữ giới một cách tự nhiên? Tại sao nữ giới lại mất đi xu hướng nuôi dưỡng tự nhiên này?
BillyLu: Tôi không nghĩ mình từng có nó.
Cha JP: Chị chắc chắn có năng khiếu đó, BillyLu, chỉ là điều đó chưa bao giờ được củng cố bởi mẹ hoặc cha của chị.
Thông thường, một cô bé nhận thấy xu hướng nuôi dưỡng của mình được củng cố bởi gia đình và trước đây cũng được xã hội củng cố. Một bé gái cũng phát triển bản sắc nuôi dưỡng của mình thông qua mối quan hệ với anh chị em họ hoặc thông qua sự tương tác với những đứa trẻ khác. Khi cô nuôi dưỡng và chăm sóc họ theo nhu cầu của họ, cô sẽ phát triển trái tim của một người phụ nữ.
BillyLu: Nhưng nếu một người không lớn lên trong môi trường như vậy thì sao? Mẹ tôi rất thiếu vắng khả năng nuôi dưỡng, bà chăm sóc chúng tôi nhưng rất xa cách về cảm xúc. Bà coi chúng tôi như một gánh nặng, vật dụng hơn là dành cho chúng tôi sự quan tâm dịu dàng.
Và như cha đã biết, bố không phụ cấp điều gì cho thiếu thốn này. Ông quan tâm đến việc có một đứa con trai mà ông có thể tự hào hơn là một đứa con gái có khả năng nuôi dưỡng – trái tim ông chưa bao giờ “tan chảy” với tôi; ông chưa bao giờ mang đến cho tôi những món quà bất ngờ. Ông chỉ tặng quà cho tôi như một khích lệ và phần thưởng cho những thành tích của tôi.
Cha JP: Chị xứng đáng được cha mẹ yêu thương vô điều kiện, nhưng điều đó không phải lúc nào cũng xảy đến, như chị đã trải nghiệm. Đôi khi chúng ta trải nghiệm tình yêu vô điều kiện này thông qua ông bà hoặc thông qua các mối quan hệ khác. Đây là điều chị cần phải học được nó.
Tôi khuyến khích chị, BillyLu, hãy tìm một số người cố vấn giỏi trong lĩnh vực này. Có lẽ mẹ của Margie có thể huấn luyện chị – nếu chị muốn phát triển năng khiếu nữ tính của mình, điều mà thánh Giáo hoàng John Paul II thấy rất quan trọng đối với xã hội chúng ta ngày nay:
“Trong thời đại chúng ta, những thành tựu khoa học và kỹ thuật giúp đạt được một sự thoải mái vật chất đến một mức độ chưa từng thấy. Đang khi điều này có lợi cho một số người, nó lại đẩy nhiều kẻ khác ra bên lề xã hội. Bằng cách ấy, tiến bộ một chiều có thể đưa đến việc đánh mất dần sự nhạy cảm đối với con người, nghĩa là đối vối những gì chủ yếu của con người. Trong nghĩa này, thời đại chúng ta đặc biệt mong chờ sự biểu lộ ‘thiên tài’ vốn thuộc về các phụ nữ và có thể bảo đảm sự nhạy cảm đối với con người trong mọi hoàn cảnh: vì họ là người! và vì ‘cao trọng hơn cả là đức mến’ (x. 1 Cr 13,13)”.
BillyLu: Cha JP, tôi không thể làm được điều này. Tôi không muốn làm điều này. Tôi ghét ý tưởng trở thành một bà nội trợ nhút nhát, khúm núm. Tôi cần được đánh giá cao về con người thật của mình.
Margie: Nhưng chị và tôi đều là phụ nữ và nữ tính thì không liên quan gì đến việc ngượng ngùng và phục tùng mà liên quan đến việc yêu thương và nuôi dưỡng.
Thế giới quá bị nam tính hóa và cần đến thiên phú nữ tính của chúng ta. Chị có thể tưởng tượng một thế giới chỉ dựa vào sự cạnh tranh và thành tích của nam giới trong khi không có chỗ cho lòng trắc ẩn nhẹ nhàng hay tình yêu thương nuôi dưỡng không?
BillyLu: Nhưng Margie, đó là thế giới của chúng ta.
Margie: Nhưng nó không nhất thiết phải như vậy. Theo một nghĩa nào đó, giới trẻ ngày mai cần một thế giới tốt đẹp hơn, một thế giới có đầy đủ sự hỗ trợ, đóng góp của nữ tính.
Leave a Reply