Hãy giả sử rằng người chồng chiếm chỗ là đầu và người vợ là thân thể, hãy lắng nghe “việc làm đầu” ấy có nghĩa gì: Vì người chồng là đầu của người vợ, như Đức Kitô là đầu của Hội Thánh: và Ngài là Đấng Cứu Độ của Thân Thể. Vì thế như Hội thánh tùng phục Đức Kitô, người vợ hãy tùng phục người chồng của mình trong mọi sự. Hãy để ý rằng sau khi nói người chồng là đầu của người vợ như Đức Kitô là đầu của Hội thánh, ngài [thánh Phaolô] lập tức nói rằng Giáo hội là Thân thể của Đức Kitô và chính Ngài là Đấng Cứu Chuộc của Hội thánh. Đầu là phần duy trì sự khỏe mạnh của thân thể. Trong những lá thư khác của ngài, thánh Phaolô đã đặt nền tảng cho tình yêu hôn nhân và đã giao phó chỗ đứng riêng của chồng và vợ: người chồng là người lãnh đạo và cung cấp cho gia đình, và người vợ, sự phục tùng. Vì thế như Giáo Hội phục tùng Đức Kitô—và Giáo Hội, chúng ta hãy nhớ, bao gồm cả vợ lẫn chồng—thì hãy để người vợ cũng phục tùng người chồng trong hết mọi sự như đối với Thiên Chúa.
Bạn đã nghe việc vâng lời quan trọng như thế nào; bạn đã xưng tụng và ngạc nhiên về thánh Phaolô, cách ngài đã phối hợp toàn thể cuộc sống chúng ta lại như chúng ta mong đợi từ một người đáng ngưỡng mộ và một con người thiêng liêng. Bạn đã thực thi tốt. Nhưng bây giờ lắng nghe điều gì khác ngài đòi hỏi từ bạn; ngài đã chưa hoàn tất với ví dụ của ngài. Ngài nói, người chồng, hãy yêu thương vợ mình như Đức Kitô yêu thương Hội thánh. Bạn đã nghe mức độ vâng lời cần phải có; giờ đây hãy nghe mức độ yêu thương cần phải có. Bạn có muốn người vợ của mình vâng lời mình như Hội Thánh vâng lời Đức Kitô? Vậy thì hãy lãnh trách nhiệm để sự chăm sóc cho vợ mình như Đức Kitô làm cho Hội Thánh. Ngay cả, hiến thân mình cho nàng nếu tình huống đòi hỏi; phải, và ngay cả khi phải chịu đựng và trải qua bất cứ đau khổ nào, đừng khước từ. Ngay cả khi bạn trải qua mọi sự này, bạn cũng đã chưa làm điều gì cả so với những gì Đức Kitô đã trải qua. Bạn hy sinh chính mình cho người đã được kết hợp với bạn, nhưng Đức Kitô hiến dâng chính mình cho người đã phản bội Ngài và tức ghét Ngài. Cũng cách ấy, như Đức Kitô kính trọng Hội thánh và đặt bên chân Ngài kẻ đã phản bội Ngài, ghét Ngài, khước từ và khinh chê Ngài với dây buộc được gầy dựng không qua dọa nạt, hay bạo lực hay khủng bố, hay bất cứ điều gì tương tự, nhưng qua tình yêu không hề biến đổi; vì thế bạn cũng phải cư xử như thế đối với vợ mình. Ngay cả khi bạn cảm thấy vợ mình xem thường mình, hay khinh bỉ và chế nhạo bạn, dù vậy bạn có thể làm cho vợ mình tùng phục mình qua sự âu yếm, sự ân cần, và sự quan tâm hết mình của bạn cho vợ mình. Không có ảnh hưởng nào mạnh mẽ hơn là sự nối kết của tình yêu, đặc biệt sự nối kết của vợ chồng. Người nô lệ có thể được dạy sự tùng phục qua sợ hãi; nhưng ngay cả người nô lệ, nếu bị khiêu khích quá đáng, sẽ chẳng bao lâu tìm cách để trốn thoát. Nhưng người bạn trăm năm không bao giờ nên bị gông cùm bởi sợ hãi và đe dọa, nhưng với tình yêu và sự nhẫn nại. Khi người vợ sợ người chồng thì hôn nhân ấy là thứ hôn nhân nào vậy? Người chồng có sự toại nguyện gì nếu người ấy coi người vợ mình như là nô lệ, và không phải như một người nữ tự nguyện làm vợ? Hãy chịu đựng bất cứ sự gì cho lợi ích của người vợ, và đừng bao giờ làm vợ mình bị hổ thẹn vì Chúa Kitô không bao giờ làm Hội Thánh hổ thẹn.
Thánh Phaolô đã diễn tả cách chính xác hành vi thích hợp cho chồng và vợ là gì: người vợ nên tôn kính chồng mình như đầu và chồng yêu thương vợ như thân thể của mình. Nhưng làm sao để cách cư xử này được thực hiện? Điều ấy phải được hiểu rõ ràng; tôi sẽ chỉ bạn cách nào. Điều này sẽ được thực hiện nếu chúng ta tách lìa ra khỏi [ham muốn] tiền bạc của cải, nếu chúng ta cố gắng trên hết mọi sự để có đức hạnh, nếu chúng ta đặt sự kính sợ Thiên Chúa trong tâm trí chúng ta. Điều Thánh Phaolô nói đến với các người nô lệ trong chương tới cũng có áp dụng trên chúng ta nữa,… ai làm việc tốt, sẽ được Chúa trả công, bất luận nô lệ hay tự do (Eph 6:8). Yêu vợ mình không chỉ vì lợi ích của người vợ, nhưng vì Đức Kitô. Đó là lý do ngài nói, phục tùng… như là đang phục tùng Thiên Chúa. Hãy làm mọi sự vì Chúa, trong tinh thần vâng phục Thiên Chúa. Những lời này phải đủ để thuyết phục chúng ta tránh sự tranh cãi và bất đồng. Không người chồng nào nên tin bất cứ lời tố cáo nào anh ta nghe từ người thứ ba về vợ của mình, và ngược lại; cũng vậy, người vợ không kiểm soát cách không hợp lý việc đi và về của chồng mình khi anh ta đã luôn thể hiện cách sống đúng đắn không thể nghi ngờ được. Và nếu bạn, người nam, dành ban ngày cho công việc và với bạn bè của mình, và ban chiều cho người vợ của mình nhưng người vợ vẫn không toại nguyện nhưng ghen tuông để bạn dành nhiều thời gian hơn cho nàng? Đưng khó chịu bởi những phàn nàn của vợ; cô ấy yêu thương bạn, cô ấy không đang hành xử vô lý—những phàn nàn của cô đến từ tình yêu âu yếm nồng nhiệt cô dành cho bạn và từ sợ hãi. Đúng vậy, cô sợ rằng giường hôn nhân của cô sẽ bị trộm mất, rằng ai đó sẽ lấy đi khỏi cô phúc lành lớn nhất của cô, rằng ai đó sẽ lấy khỏi cô người chồng mà là đầu của cô.
Người vợ không bao giờ nên cằn nhằn người chồng của mình: “Anh hèn nhát lười biếng, anh không có chút năng động nào cả! Hãy nhìn vào họ hàng của chúng ta và hàng xóm của chúng ta; họ có dư tiền. Vợ của họ có nhiều hơn tôi có.” Đừng người vợ nào nói những lời ấy; cô ấy là thân thể của người chồng, và nó không thuộc về cô để ra lệnh cho đầu của mình nhưng là để phục tùng và vâng lời. Một vài người sẽ hỏi: “Nhưng tại sao cô ấy phải chịu đựng cảnh nghèo khốn?” Nếu cô ấy nghèo, hãy để cô ấy tự an ủi mình bằng việc nhớ đến những người còn nghèo hơn. Nếu cô ấy thực sự yêu mến chồng của mình, cô sẽ không bao giờ nói với chồng mình như thế, nhưng sẽ coi trọng việc có chồng mình gần bên cô hơn mọi vàng bạc trên trần gian…. Hãy dọn soạn nhà mình cách gọn ghẽ và đúng mức. Nếu chàng rể chứng tỏ cho vợ rằng anh ta không ưa thích sự quá độ của [lối sống] trần thế, và sẽ không ủng hộ điều ấy, hôn nhân của họ sẽ được tự do khỏi những ảnh hưởng của sự dữ mà thật phổ biến trong thời đại hôm nay (Thánh Gioan Kim Khẩu 347-407, thế kỷ thứ bốn!). Họ hãy tránh xa âm nhạc khiếm nhã và những khiêu vũ mà hiện rất đúng mốt.
Tôi biết nhiều người sẽ nghĩ tôi buồn cười để đưa ra lời khuyên như vậy; nhưng nếu bạn lắng nghe tôi, bạn sẽ hiểu những lợi thế của lối sống điều độ và điềm tĩnh sau quảng thời gian dài. Bạn sẽ không còn cười khinh tôi, thay vì thế sẽ cười lối sống hiện thời của những người sống như những đứa trẻ khờ dại hay kẻ say rượu. Vậy bổn phận của chúng ta là gì? Loại khỏi đời sống của bạn thứ âm nhạc xấu hổ, sự thiếu đoan trang, và nhạc của Satan và đừng giao kết với những người ưa thích những giải trí phóng đãng ấy. Khi nàng dâu của bạn thấy cách sống của bạn, cô ấy sẽ nói với chính mình: “Tuyệt vời quá! Người chồng của tôi là một người khôn ngoan chừng nào! Anh ta coi thường cuộc sống chóng qua này; anh đã cưới tôi để tôi là người mẹ tốt lành cho những người con của anh và là người quản lý khôn khéo.” Chẳng lẽ lối sống như vậy đáng khinh chê đối với một cô dâu trẻ? Có lẽ chỉ trong một thời gian rất ngắn ngủi, và chẳng bao lâu cô ta sẽ khám phá rằng sống theo lối này thật thú vị dường nào. Cô sẽ giữ gìn sự đoan trang của mình nếu bạn giữ gìn sự điềm tĩnh của mình. Đừng tham gia vào những trò chuyện ăn không ngồi rồi; trò chuyện quá nhiều không bao giờ lợi ích cho ai cả. Bất cứ khi nào bạn khuyên bảo vợ mình, luôn bắt đầu bằng việc nói với vợ mình bạn yêu mến cô ấy dường nào. Không sự gì sẽ thuyết phục người vợ để thừa nhận sự khôn ngoan của những lời nói của bạn cho bằng khi cô ấy chắc chắn rằng bạn đang nói với cô những lời này với sự âu yếm chân thành. Hãy nói với cô bạn thực tin rằng tiền của không quan trọng, và chỉ kẻ trộm thì hằng khao khát tiền của, rằng bạn yêu cô ấy hơn cả vàng bạc; và thực là một người nữ trẻ, thông minh, kín đáo và đạo đức thì đáng giá hơn cả mọi của cải trần gian. Chứng tỏ cho cô ấy là bạn quý mến sự đồng hành của cô, và ưa thích ở nhà hơn là phải ra khỏi nhà. Quý trọng cô trước sự hiện diện của bạn bè và con cái của bạn. Cùng nhau cầu nguyện trong gia đình và tham dự Thánh Lễ (go to Church); khi bạn trở về nhà, hãy hỏi nhau ý nghĩa của bài đọc và lời nguyện. Nếu bạn phải chịu cảnh nghèo khó, hãy nhớ thánh Phêrô và Phaolô, các đấng đã được kính trọng hơn cả vua chúa hay người giàu có, dầu họ phải sống trong cảnh đói khát. Hãy nhắc nhở nhau rằng không sự gì trong cuộc sống đáng sợ cho bằng việc lỗi phạm đến với Chúa. Nếu hôn nhân của bạn như thế này, sự thánh thiện, hoàn hảo của bạn làm là một thách đố cho ngay cả các vị đan sĩ thánh thiện nhất.
Nếu chúng ta tìm kiếm sự hoàn hảo, mọi sự thứ yếu khác sẽ theo sau. Chúa Giêsu nói: “Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho” (Mt 6:33). Bạn thử nghĩ con cái của bậc cha mẹ này sẽ như thế nào? Và những mọi người khác có liên kết với họ? Họ chẳng phải là người cũng lãnh nhận mọi phúc lành cách nào đó nữa sao? Vì nói chung chung, con cái thu thập cá tính của cha mẹ chúng, được đúc nắn trong khuôn mẫu của tính khí của cha mẹ, yêu thích những thứ cha mẹ yêu thích, ăn nói cùng phong cách, và làm việc cho cùng một cùng đích. Nếu chúng ta điều khiển đời sống chúng ta theo lối này và chăm chỉ học hỏi Kinh thánh, chúng ta sẽ tìm kiếm được những lời dạy mà sẽ hướng dẫn chúng ta trong mọi điều chúng ta cần.
Pham Nga says
Rất hay. Tôi thực sự thích ý nghĩa của bài viết. Vì chính tôi cũng đang được nhắc nhở như chính Thiên Chúa Con đang nói chuyện với tôi. Rất cảm ơn. Vì tôi đã được chỉ bảo khi đang trong vòng luẩn quẩn này .