Bài này được chuyển ngữ từ Anal cancer rise in gay men prompts calls for vaccinations. Bài viết của Peter Saunders.
Peter Saunders là giám đốc điều hành của Christian Medical Fellowship/ Hội bằng hữu Y Tế của Kitô Giáo, một tổ chức trụ sở tại Anh với 4.500 bác sĩ người Anh và 1.000 sinh viên y khoa là thành viên.
Hiệp Hội Y Khoa Anh (The British Medical Association, BMA) đã đưa ra sự cần thiết để chương trình tiêm chủng HPV (Human papillomavirus) được mở rộng để bao gồm người đồng tính nam, trong một nỗ lực để giải quyết tỷ lệ với “mức báo động” của bệnh liên quan đến HPV.
Theo một báo cáo trong tuần này trong Pulse Magazine, Colm O’Mahony, chủ tịch tiểu ban của khoa da và khoa hoa liễu và Penelope Toff, đồng chủ tịch của BMA về sức khỏe cộng đồng đã viết thư cho Bộ trưởng Y tế Anna Soubry hỗ trợ việc cung cấp vắc-xin Gardasil cho người đồng tính nam.
Bức thư từ BMA nói rằng mặc dù nó sẽ là một việc khó khăn để xác định những nam thanh niên đồng tính cho chương trình vắc-xin, chủng ngừa HPV có thể được quản lý tại các phòng khám y tế cơ quan sinh dục hoặc phòng khám sức khỏe tình dục cộng đồng, có thể như là một tiêm phòng thêm vào cho các bệnh nhân nhân vắc-xin viêm gan B.
Bức thư nói thêm rằng “sự kiện ngày càng tăng của HPV và phát triển của các thương tổn nơi hậu môn ở nam giới đồng tính, đặc biệt là người nam đồng tính có HIV dương tính, thì đáng lo sợ … Chúng tôi tin tưởng rằng chương trình vắc-xin với Gardasil, nó bao gồm nhóm người này sẽ có lợi ích rất lớn trong việc giảm tỷ lệ ngày càng tăng của mụn cóc ở hậu môn, tiền ung thư hậu môn và ung thư, đã đến từ Úc.
Tuy nhiên, một phát ngôn viên của Sở Y tế cho biết, hiện tại không có kế hoạch để mở rộng phòng vắc-xin HPV cho nam giới, dựa trên đánh giá các bằng chứng khoa học hiện có.
Điều bài viết Pulse đã không đề cập đến là nói đến sự liên kết ít được biết đến giữa giao hợp hậu môn, HPV và ung thư hậu môn.
Dưới đây là một số sự kiện.
Ung thư hậu môn thì rất hiếm trong dân số nói chung nhưng biến cố này đang gia tăng nơi những người đàn ông đồng tính.
Ở Anh, khoảng 1.100 người được chẩn đoán mắc bệnh ung thư hậu môn mỗi năm.
Hy vọng sống còn phụ thuộc rất nhiều vào lúc chẩn đoán, nhưng con số tổng thể là 25-40% người có chẩn đoán mắc bệnh ung thư hậu môn sẽ chết trong vòng 5 năm.
Hoạt động tình dục, đặc biệt là có nhiều bạn tình, là một yếu tố nguy cơ được công nhận do làm tăng nguy cơ tiếp xúc với vi rút HPV.
Giao hợp qua đường hậu môn, dù là nam hay nữ, làm tăng nguy cơ ung thư hậu môn gấp 7 lần do HPV.
Những người có giao hợp qua đường hậu môn với nhiều người có khả năng phát triển ung thư hậu môn gấp 17 lần so với những người không có giao hợp qua đường hậu môn, nếu người họ có giao hợp bị nhiễm vi rút HPV.
Trong số các người nữ nói chung, tỷ lệ mắc ung thư hậu môn thì cũng 10 lần cao hơn trong con số những người bị nhiễm HIV.
Một bài viết duyệt lại của năm 2012 báo cáo rằng human papillomavirus 16 (HPV16) được coi là nguyên nhân liên hệ đến khoảng 70% ung thư hậu môn và ung thư này tăng đáng kể trong số những người đàn ông đồng tính.
Dựa trên một nghiên cứu ở Đan Mạch và Thụy Điển, người ta ước tính rằng 90% ung thư hậu môn là do HPV, như các loại HPV khác hơn HPV16 cũng là yếu tố.
Khoảng 35 trong mỗi 100.000 người đồng tính nam phát triển ung thư hậu môn, so với chưa tới 1 trong mỗi 100.000 người đàn ông quan hệ tình dục khác giới.
Hiện chưa rõ liệu sự sàng ung thư hậu môn có lợi ích cho những người đàn ông có quan hệ tình dục với nam giới vì nghiên cứu có chất lượng cao về chủ đề này đang còn thiếu thốn.
Những thực tế này dễ dàng truy cập được trong lĩnh vực công cộng để bất cứ ai quan tâm để xem xét, nhưng bạn sẽ rất ít có cơ hội để thấy một báo cáo nối kết chúng lại với nhau. Điều này một phần là vì chủ đề có tích cách chính trị.
Giao hợp qua đường hậu môn là một hành vi có nguy cơ cao, đem đến hậu quả nghiêm trọng cho sức khỏe. Điều này cũng đúng dù đối tác “thụ động” là đàn ông hoặc phụ nữ.
Lý do HPV và ung thư hậu môn quá phổ biến và tăng trong dân số người đồng tính nam là vì tần số giao hợp qua đường hậu môn và mức độ chung chạ bừa bãi được nối kết với nó.
Dĩ nhiên không “thuận tai” để nói như thế trong xã hội ngày nay, nhưng cơ quan sinh dục nam được thiết kế cách tuyệt điệu cho một mục đích xác định. Nếu sử dụng nó cho một mục đích nào khác hơn là nó được dựng nên, thì nó thật không quá ngạc nhiên để thấy những hậu quả có hại cho sức khỏe [những hành vi này đem đến].
Tôi tự hỏi trong bối cảnh của các cuộc bàn luận về vắc-xin, có bao nhiêu bác sĩ trung thực với các bệnh nhân của họ về những nguy cơ ung thư của việc giao hợp qua đường hậu môn trong khi họ không ngần ngại nói về những rủi ro ung thư của hành vi nguy cơ cao khác như béo phì, hút thuốc lá, không tập thể dục đủ và ăn uống quá nhiều chất béo.
Tôi nghĩ rằng con số bác sĩ ấy là không nhiều. Đó là một vấn đề mà tôi nghĩ nhiều bác sĩ hoặc không biết, từ chối hoặc quá ngại ngùng để nói về nó.
Leave a Reply