Khi chủ đề về các mối quan hệ được thảo luận trong bối cảnh Kitô giáo, người ta thường chỉ tập trung vào sự trong sạch và ranh giới của sự gần gũi thể xác. Nhưng cũng có những ranh giới của sự gần gũi về cảm xúc. Khi một cặp đôi chia sẻ mọi bí mật, ký ức và nỗi sợ với nhau, chúng tạo ra giữa họ một liên kết không dễ tách rời. Nếu về sau mối quan hệ có rắc rối nảy sinh, một trong hai người thường cảm thấy bị mắc kẹt. Người này sau đó có thể ở lại vì thương hại. Nhưng đó không phải là lý do để duy trì mối quan hệ.
Nếu một người đàn ông không thể đứng trên đôi chân mình khi thiếu bạn, anh ta không phải là người đàn ông bạn muốn kết hôn. Một người thiếu thốn như vậy sẽ không trở thành một người chồng và người cha tốt. Bạn không có trách nhiệm phải giúp anh ta vượt qua điều đó. Sự dựa dẫm của anh ta không phải là lý do để bạn ở lại, mà đây chính là bằng chứng bạn nên rời đi. Nếu mối quan hệ của bạn không lành mạnh, thì cuối cùng bạn mới là người bị huỷ hoại nếu ở lại.
Trở về chương 5 của Trang Mục lục
Leave a Reply