Điều dễ dàng nhất trên đời là lên án những tội lỗi mà chúng ta không phạm phải. Ví dụ, một người nữ có hoạt động tình dục với người bạn trai mà cô thật lòng dành tình cảm sẽ có thể khinh thường những cô gái tham gia vào hoạt động “tình một đêm” vô nghĩa. Vì cô không có nhu cầu tìm tình một đêm, cô thuyết phục bản thân rằng cô có giá trị hơn những phụ nữ đó. Nhưng khi làm như vậy, cô đang chuyển sự chú ý của mình ra khỏi hành vi của bản thân.
Cô có thể tự nghĩ:
“Tôi không có chuỗi những quan hệ vô nghĩa. Bạn trai và tôi đã cam kết với nhau, chúng tôi có nhiều mối quan tâm chung ngoài tình dục, và mối quan hệ của chúng tôi thì cân bằng. Mối quan hệ của chúng tôi tất cả không phải chỉ về tình dục.”
Ý tưởng “không luôn làm chuyện đó” khiến cô gái quên lảng đi sự thật là họ không nên có quan hệ tình dục bất cứ lúc nào. Nói cách khác, mức độ ít nhiều của quan hệ tình dục trước hôn nhân không quyết định tính luân lý, sự đúng đắn của nó. Hơn nữa, mối quan hệ vượt ra ngoài sự gần gũi thể xác thì không có nghĩa gần gũi thể xác là điều đúng đắn để làm. Thực vậy, sự gần gũi trong lĩnh vực cảm xúc không làm cho tình dục ngoài hôn nhân là chính đáng.
Khi một cặp đôi nói “mối quan hệ hẹn hò của chúng tôi không chỉ có tình dục,” họ không nhận ra sự thật là hành vi tình dục diễn tả nhiều hơn mối quan hệ hẹn hò. Nó diễn tả món quà trọn vẹn của người này trao tặng cho người kia –lời hứa của hôn nhân. Mặc dù cặp đôi hẹn hò chia sẻ cảm xúc gắn bó sâu xa, quan hệ tình dục diễn tả nhiều hơn mối quan hệ hẹn hò. Đó thứ ngôn ngữ của vĩnh cửu, mãi mãi, không đổi thay.
Trong thâm tâm, phụ nữ biết rằng tình dục phải có ý nghĩa. Đây là lý do tại sao nhiều phụ nữ không muốn ngủ với một chàng trai “trừ khi tôi biết anh ta yêu tôi.” Alice von Hildebrand cũng viết, “chỉ tình yêu mới đem lại ý nghĩa đích thực cho tình dục.”1 Nhưng nếu người nữ không biết sự thật về tình yêu, cô ấy không thể hiểu ý nghĩa của tình dục.
Bạn cần quyết định: Tình yêu là điều tạm thời hay vĩnh viễn? Nó bị ép buộc hay tự do? Nó không đòi hỏi sự cam kết hay nó cần sự chung thủy? Nó đưa đến sự chết hay phát sinh sự sống? Nó lén lút hay công khai với cả thế giới? Nếu bạn tin rằng tình yêu lãng mạn cuối cùng phải là lời tuyên bố công khai trọn đời về tình yêu chung thủy được trao gửi tự do và tồn tại mãi mãi, thì bạn vừa mô tả lời thề trong đám cưới.
Khi cô dâu và chú rể đứng trước bàn thờ, họ thề hứa tình yêu của hai người là tự do, trọn vẹn, chung thủy và rộng mở cho sự sống. Khi họ rời nhà thờ và đi vào cung thánh của loan phòng, giường hôn nhân của họ, họ sẽ trao đổi lời thề với nhau bằng thân xác. Nói cách khác, tình dục là lời thề hứa hôn nhân bằng xương bằng thịt!
Tuy nhiên, hãy xem tình dục không hôn nhân mâu thuẫn như thế nào với những lời hứa này: thay vì tự do, sự kết hợp tình dục được điều khiển bởi dục vọng dâm ô. Họ có thể là một nam một nữ, không lăng chạ, nhưng họ đã không thực hiện lời thề tín trung. Thay vì là một món quà toàn vẹn, họ không có lời hứa nào ràng buộc hai người thuộc về nhau cho đến khi cái chết chia lìa. Cuối cùng, tình yêu của họ không đón nhận sự sống. Họ hầu như cảm thấy khủng khiếp về ý nghĩ mang thai. Nói cách khác, hành động của họ đang nói lên điều ngược lại với tình yêu – ngay cả khi ý định của họ là tốt.
Vì vậy, câu hỏi không phải là: “Quan hệ hẹn hò có nên đòi hỏi gì hơn là tình dục?” mà phải là “Có phải việc gần gũi tình dục đòi hỏi nhiều hơn là mối quan hệ hẹn hò?”3
Trở về chương 5 của Trang Mục lục
2 Alice von Hildebrand, The Privilege of Being a Woman (Ann Arbor, Mich.: Sapientia Press, 2005), 40.
Leave a Reply